“Ăn từ từ thôi! Ở đây còn nhiều lắm!” Trúc Diệp Thanh lo lắng.
“Sara, em chưa từng ăn qua thứ này sao?” Hạo Thiên cau mày.
“Dạ! Thịt thì em có ăn qua rồi nhưng mấy tháng này thì không!” Sara vẻ mặt buồn bã.
“Đã một ngày em chưa ăn thứ gì cả, nên đói lắm ạ!” Cố gắng ăn hết phần còn lại ở trong tay, Sara nói tiếp: “Xin lỗi Sứ Thần đại nhân, Sara đã ăn quá nhiều rồi ạ!”
“Đừng lo lắng, chỗ Sứ Thần đại nhân đó có rất nhiều thịt nên em cứ ăn thoải mái, chị bảo đảm cho nè!” Trúc Diệp Thanh nhìn thấy sự run sợ khi họ hỏi chuyện này.
“Một ngày chưa ăn gì? Rốt cuộc là tại sao?” Hạo Thiên dường như ngẫm ra điều gì, hỏi.
“Không lẽ thức ăn trong bộ lạc không có nhiều?” Thấy Sara trầm mặc không trả lời, Hạo Thiên ý thức được vấn đề trước mắt của bộ lạc.
Sara cũng không muốn giấu giếm, thực ra là sợ bị Hạo Thiên trách phạt nên gật đầu, hai tay cô nàng bấu chặt lấy nhau, đầu cúi xuống.
“Em nói cho anh nghe, chuyện thức ăn ở trong bộ lạc như thế nào?” Hạo Thiên vẻ mặt suy tư hỏi, Trúc Diệp Thanh thì nắm lấy tay Sara ngỏ ý quan tâm.
Sau một lúc, Sara cũng nói ra hết thảy sự tình trong bộ lạc, không hề có chút giấu giếm nào.
Theo lời nói của Sara thì, do kẻ địch tấn công quá nhanh, những chiến sĩ trong bộ lạc chống cự không nổi nên đã vừa đánh vừa lùi để chạy trốn.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-noi-dao-hoang/2486080/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.