Trải qua cả một ngày vất vả thì thành quả thu được là một đống Magie, với độ trắng này thì không khác gì là muối ăn cả.
“Có muốn thử một chút không?” Hạo Thiên mỉm cười nhìn Trúc Diệp Thanh.
Trúc Diệp Thanh không có trả lời mà đầu gật gật, tay thì nhặt một nhánh cây lấy một ít bột Magie.
Hạo Thiên nhanh tay lấy ra bật lửa, một ánh lửa bốc lên.
Bột Magie khi bị ngọn lửa thiêu đốt thì cháy sáng lên, những tiếng nổ li ti kèm theo tia sáng bắn ra xung quanh, dù rằng trời chỉ vừa hoàng hôn, ánh nắng còn rất tốt nhưng Hạo Thiên vẫn cảm thấy bị chói mắt dù đã có sự chuẩn bị từ trước.
Những người dân Hera ở xung quanh cũng bị thu hút bởi thứ ánh sáng này, nhanh chóng họ đã tập trung lại.
“Đại nhân! Người đang thi triển pháp thuật sao?” Artemis hai mắt như phát sáng hô to.
“Thật là thần kì, làm sao người có thể làm được vậy?” Lux đang vác gỗ trên vai và đứng từ xa nhìn hai người Hạo Thiên mà lòng đang rất tò mò.
Hạo Thiên cũng không có trả lời mà chỉ gật gật đầu rồi thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về bộ lạc.
……
Dù rằng cả một ngày trời phải đi chặt gỗ nhưng các tộc nhân đều không có chút than thở nào.
“Khoai sọ, đúng là ngon quá! Thật no nê!”
“Chỉ cần được ăn no thì dù cho có chặt gỗ cả ngày thì cũng chả thấy mệt tí nào!”
“Nhờ có đại nhân mà chúng ta không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-noi-dao-hoang/2486052/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.