"Đáng tiếc thế nhỉ? Cuối cùng lại để nó trốn thoát!" Thanh âm tiếc nuối vang lên, Draktharr từ trong ngôi nhà gỗ bước ra.
Kẻ kia định mở miệng nói nhưng ngay lập tức một ánh sáng phản chiếu từ vũ khí sắt nhọn của Youmuu mà hắn ngưng cái ý định đó lại.
"Ồ! Thuyền viên yêu dấu của ta, đến chỗ ta là có chuyện gì phải không?" Draktharr đi đến chỗ thuyền viên của mình, đưa tay nắm lấy vai của hắn, "Ta nhớ đã dặn rằng, lúc ta đang câu cá thì không được làm phiền, nếu có chuyện cực kì quan trọng thì mới đến đây báo cáo, đúng không?"
Nghe được những lời đe dọa từ thuyền trưởng của mình, tên cướp biển kia đầu gật gật, trán đổ mồ hôi đầm đìa.
"Rất tốt!" Nhìn ra xa xa, Draktharr tiếp tục hỏi: "Để ngày mai còn thấy bình minh và được ăn những miếng pho mát thơm ngon thì ta rất mong ngươi sẽ cho ta một tin tức tốt!"
"Bảo vật…" Tên cướp biển tay chân run rẩy nói, giơ tay chỉ về hướng cột ánh sáng ở xa.
"Hừ! Rất tốt, thuyền viên của ta đúng là tuyệt đấy!" Draktharr vỗ tay kẻ báo tin, mặt mỉm cười.
"Chuyện tốt được báo đến, ta thân là thuyền trưởng thì cần phải khen thưởng cho ngươi mới được!" Ngay sau những lời nói đó, Draktharr móc ra nắm vụn vàng thả xuống đất.
"Cám ơn, thuyền trưởng!" Thấy mình được khen thưởng, hắn nhanh chóng quỳ xuống đất, nhặt từng vụn vàng, lòng vui mừng, bản thân đi tìm thuyền trưởng Draktharr quả là điều đúng đắn.
Không quan tâm đến thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-noi-dao-hoang/2486041/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.