"Cuối cùng thì cũng tìm được! Mau bao vây chỗ này lại cho ta! Đến lúc bắt cá rồi!" Trong rừng, Draktharr cười một cách đáng sợ.
Trong bộ lạc một chút động tĩnh đều không có, không có gì bất ngờ xảy ra nói, hẳn là đều đang ngủ rất ngon, bên cướp biển nhiều người như vậy, tất nhiên là có thể đem đám người dân bản xứ toàn bộ bắt lại.
Đứng yên tại chỗ, Draktharr trong đầu đã hiện ra cảnh Hạo Thiên cùng cả bọn người dân Hera bị trói vào cây cột và bị roi đánh vào người, nhưng mà tất cả những thứ đó đều chỉ ở trong trí tưởng tượng của hắn mà thôi.
Sau một lát, trong bộ lạc có cướp biển hô to: "Thuyền trưởng, thuyền trưởng! Hoàn toàn trống không! Không có ai cả!"
Vừa nghe được những lời này, Draktharr trong nháy mắt bỗng dưng giật mình một cái, bước nhanh đi vào kiểm tra, kết quả hoàn toàn đúng như những gì mà chính bản thân hắn đã nghe, bộ lạc Hera vậy mà không có một ai, tất cả cứ như bốc hơi khỏi thế giới này vậy.
Đứng ở trung tâm bộ lạc, Draktharr sắc mặt âm trầm có thể dọa chết người, lúc này hết thảy mọi người đều dừng lại mọi hoạt động tìm kiếm, ở phía xa xa vẫn có kẻ đang lục tìm thứ gì đó.
"Chẳng có thứ gì quý giá cả!"
"Ngươi muốn chết à? Thuyền trưởng đang rất tức giận, có thấy tất cả đều đứng yên không?"
"..."
Cũng may mắn cho kẻ này, Draktharr không hề quan tâm đến hắn cũng chẳng nghe những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-noi-dao-hoang/2486017/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.