Những ngày vô tranhđã qua, qua một năm rưỡi, trù nghệ của Thì Văn Chi nhanh chóng tiến bộđồng thời, kiếm pháp mà Chung Ly Dạ học được đã đến chiêu thứ 18, lúctrước học thì không thấy khó khăn, càng về sau càng khó học, mỗi lần đều thấy thiếu thiếu gì đó, chiêu thứ 19 hắn đã học hai tháng rồi, mà không có thuận buồn xuôi gió tí nào, chỉ cảm thấy không trơn tru.
MàTịch Tình Nhi, đã đọc cuốn kiến giải dược thảo ba lần, nàng tuy rằngthông minh, nhưng không có đạt tới trình độ gặp qua một là nhớ, hơn nữamấy thứ này, cũng không phải học bằng cách nhớ là xong đâu, phải học đến trong đầu, nhớ đến trong lòng, mặc kệ ở chỗ nào nhìn thấy dược thảo,đều phải nhớ đến dược tính của nó, mỗi một lần xem, nàng cảm thấy nhưhọc thêm một điều mới.
Sáng sớm nhìn thấy muội muội đeo giỏ trúcxuất môn, Chung Ly Dạ buông kiếm nhíu mày, tuy rằng này nửa năm nay Tình Nhi thường xuyên đến sau núi tìm dược thảo, nhưng mỗi một lần xuất môn, hắn đều lo lắng không thôi, thân là công chúa lá ngọc cành vàng, saolại giống như dược nông vậy, mỗi lần nhìn thấy hình tượng này của nàng,hắn đều lắc đầu, không thể nào ngăn cản được.
“Tình Nhi, thật sự không cho ca theo cùng?”
Tịch Tình Nhi bất đắc dĩ nhìn Chung Ly Dạ nói xong một bài văn, ngay từ lúc nàng muốn xuất môn hắn đã đòi theo cùng,hắn đi theo vài lần, sau núirất lớn, nàng hái thuốc ở rìa ngoài thôi, động vật lớn gì còn chưa gặpqua, chỉ có một vài con thỏ, gà rừng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/35483/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.