Trải qua lần trịthương, cảm giác đã tốt hơn nhiều, vết thương cũng không còn đau nữa,đưa linh khí quay lại gân mạch, từ từ mở mắt ra.
“Tình Nhi, thấytốt hơn không?” Thấy nàng tỉnh lại, Chung Ly Dạ vội vàng hỏi, ôm quálâu, nên tay hắn cũng đã mỏi nhừ cả ra, nhưng không dám nhúc nhích, lolắng sẽ động đến vết thương của tiểu muội.
Tịch Tình Nhi có chútgiật mình, cơn đau này nàng có thể hoàn toàn chịu đựng được, giùng giằng muốn ngồi xuống, Chung Ly Dạ vội vàng đỡ, “Tình Nhi, muội cẩn thận, coi chừng vết thương.”
“Chỉ là bề ngoài có chút dọa người thôi, cũng không nặng đến vậy đâu.” Lời nói dối của Tịch Tình Nhi có chút thiện ý, nếu thực sự không nghiêm trọng thì làm sao nàng có thể xuất hiện ở nơinày…
Chung Ly Dạ cũng không có học y nên nghe Tịch Tình Nhi nóinhư vậy cũng không hoài nghi chút nào, chỉ thờ dài, “Vậy là tốt rồi,hoàng huynh thiếu chút nữa bị muội hù chết, nếu muội xảy ra chuyện gì,huynh sao giao phó với phụ hoàng và mẫu hậu đây.”
“Mẫu hậu đãmất, giao phó gì nữa, nếu như chúng ta bỏ mạng ở đây, cũng đâu thể giaophó với phụ hoàng.” Giọng nói đầy mỉa mai, Tịch Tình Nhi cũng không biết đây là lời nàng muốn nói hay là do ý thức trong thân thể lưu giữ trongthân thể này muốn nói, mà dù cũng đã nói ra rồi.
Chung Ly Dạ sửng sốt, hắn chưa từng thấy qua muội muội nói những lời gai góc thế này,Tình Nhi vẫn luôn là hoạt bát, khả ái, con bé không giống như nhữnghuynh đệ muội khác được tiên sinh dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/35473/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.