Chương trước
Chương sau
Sắp xếp xong, Chung Ly Tình Nhi về phòng rồi lắc mình vào không gian, TiểuNgọc đưa tay lên miệng, nhỏ giọng nói: “Tham Oa đang tu luyện.”

Chung Ly Tình Nhi gật đầu, cúi người ôm lấy Tiểu Ngọc, “Sao đệ không tu luyện?”

“Chờ tỷ tỷ a, tỷ tỷ, về sau ba người chúng ta ngủ cùng nhau được không?”

Chung Ly Tình Nhi biết nó sợ cô đơn, muốn có thật nhiều người chơi cùng nó,nên cũng không phản đối, “Đương nhiên có thể, dù sao giường của đệ cũnglớn, ba, bốn người nằm cũng không thành vấn đề.”

“Hì hì.” Tiểu Ngọc cao hứng cọ cọ đầu vào cổ nàng, có bằng hữu, thật tốt.

Nhìn thấy Tham Oa ngồi ở trên giường Tiểu Ngọc tu luyện, Chung Ly Tình Nhinhỏ giọng hỏi: “Mấy ngày nay thằng bé vẫn luôn tu luyện sao?”

“Ân, nó không biết tình huống ở bên ngoài, đều là ở đây tu luyện, linh thểcủa nó không tốt, đệ không dám gọi nó đi chơi với đệ.”

Hôn lên mặt nhỏ của Tiểu Ngọc, Chung Ly Tình Nhi an ủi: “Chờ Tham Oa củng cố linh thể lại, thằng bé sẽ chơi cùng đệ.”

Bây giờ còn sớm, Chung Ly Tình Nhi cũng không vội vã nghỉ ngơi, ôm TiểuNgọc đi vào dược điền bên ngoài, Tiểu Ngọc đắc ý khoanh tay trước ngực,“Tỷ tỷ, đệ rất dụng tâm chăm sóc chúng nó nha.”

Đúng là mỗi loạidược liệu đều phát triển rất tốt, lá cây xanh biếc, Chung Ly Tình Nhikhông chút nào keo kiệt mà khen ngợi, tiểu hài tử muốn được khen nhiềukhông phải sao, “Tiểu Ngọc thật lợi hại, nếu tỷ tỷ tự mình làm, khẳngđịnh không có tốt bằng Tiểu Ngọc.”

Tiểu Ngọc nhếch môi cười, nó biết tỷ tỷ là sẽ khen nó, quả nhiên là thế.

Có Tiểu Ngọc ở đây trông chừng, vấn đề tưới nước, chăm sóc dược thảo không cần lo rồi, ở bên trong đi dạo một vòng, không có chuyện gì để làm,quay về cung điện, nghĩ thấy Tham Oa đang nhập định không tỉnh lại ngayđược, không cần quấy rầy thằng bé, ôm Tiểu Ngọc lắc lư đến bảo thất.

Nhìn kia một đống hạt giống Chung Ly Tình Nhi tính toán thời gian, bắt đầu ngày mai, làm nông dân thôi.

“Tỷ tỷ, Tham Oa tỉnh.”

“Hảo, chúng ta đi xem thằng bé thế nào.” Đã 7,8 ngày không hôn không nựng,không nhớ cũng là lạ, đương nhiên, không thể đem suy nghĩ này cho TiểuNgọc biết.

“Tham Oa thực dụng công!” Đi vào phòng nhìn đứa nhỏ mơ hồ tỉnh lại, ý cười trên mặt Chung Ly Tình Nhi càng thêm ôn nhu.

Mấy ngày nay Tham Oa không thấy tỷ tỷ, ánh mắt liền sáng, lập tức bay vàolòng nàng, cũng may hiện tại thân thể Chung Ly Tình Nhi không giốngtrước, cho dù trong tay ôm Tiểu Ngọc, một tay kia vẫn có thể tiếp đượcTham Oa, chính là tư thế có chút quái dị.

Đến bên mép giường ngồi xuống, mỗi bên chân là một đứa, thấy thần sắc Tiểu Ngọc có chút khôngđược tự nhiên, liền nói: “Tiểu Ngọc, mau nắm tay Tham Oa để bảo trì cânbằng, bằng không sẽ ngã xuống.”

Tham Oa rất ngoan ngoãn, đemmóng vuốt đến trước mặt Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc phản xạ có điều kiện lậptức bắt lấy, đồng thời trong lòng thầm phỉ nhổ chính mình, ai lại tranhthủ tình cảm với một đứa nhỏ, thật sự uổng mấy năm tu hành mà. (ở trongmắt Tiểu Ngọc, thời gian Tham Oa tu luyện thấp hơn nên nó xem Tham Oa là đứa nhỏ.)

Nhìn bộ dáng tự tiếu phi tiếu của tỷ tỷ, nó sẽ để tâm chuyện vụn vặt này?

Chung Ly Tình Nhi không chọc giận Tiểu Ngọc, nói với Tham Oa:

“Tham Oa, ở đây tu luyện có phải tốt hơn ở bên ngoài không?”

Tham Oa chớp mắt thật to, gật đầu, “Ân, tốt hơn rất nhiều, Tham Oa ở trongnày tu luyện vài ngày bằng một năm tu luyện bên ngoài.”

Chung Ly Tình Nhi cười, nơi này linh khí dày đặc vậy mà, còn có công pháp cũng rất quan trọng.

Tham Oa lập tức lại nghĩ tới Bách gia gia, vội hỏi: “Tỷ tỷ, Bách gia gia thế nào? Đã đỡ hơn chưa?”

“Yên tâm, Bách gia gia đã không có việc gì, chính là cần chút thời giankhôi phục, chờ tu vi của Tham Oa khôi phục lại, sẽ đưa đệ đi gặp Báchgia gia có được không?”

Tham Oa gật đầu, lại nhìn Tiểu Ngọc, “Tiểu Ngọc có đi cùng đệ không?”

Tiểu Ngọc không nghĩ tới Tham Oa sẽ nghĩ đến nó, còn muốn dẫn nó cùng đi,càng cảm thấy việc mình ăn dấm chua kia, sắc mặt rốt cục tốt rất nhiều,“Tiểu Ngọc không thể rời đi, nhưng mà Tham Oa có thể tùy thời tới nơinày.”

Này xem như là chính thức mời đi, Chung Ly Tình Nhi cười,“Tham Oa, bởi vì một ít nguyên nhân,Tiểu Ngọc không thể rời đi nơi này, đệ nguyện ý thường xuyên vào đây bồi Tiểu Ngọc không?”

Tham Oamở mắt thật to, nó không hiểu vì sao Tiểu Ngọc không thể rời đi, nhưngvẫn ngoan ngoãn gật đầu, “Nguyện ý, nơi này rất lớn, Tiểu Ngọc một người ở đây rất cô đơn, tựa như trước kia khi Tham Oa chưa được Bách gia giaphát hiện vậy.”

Tiểu Ngọc không tự chủ nắm chặc tay Tham Oa, Tham oa cũng không phải cái gì cũng không hiểu.

“Tốt lắm, tỷ tỷ có chút mệt mỏi, ngủ thôi.”

“Hảo, Tham Oa, ngươi ngủ ở bên trái tỷ tỷ, ta ngủ ở bên phải, hì hì.”

Tiểu Ngọc từ trên đùi Chung Ly Tình Nhi nhảy xuống, leo lên giường, Chung Ly Tình Nhi thoát áo khoác, chỉ còn lý y, vỗ vỗ bên kia, “Tham Oa, lạiđây.”

Có lẽ là chưa từng ngủ chung với nhân loại hay yêu quáikhác, nên Tham Oa có chút ngại ngùng, lại có chút khát vọng, xoay ngườibò đến bên cạnh Chung Ly Tình Nhi nằm xuống.

Chung Ly Tình Nhinhìn hai bên, thật có cảm giác làm mẹ nha, haizz, nhưng đối với ngườingoài ba người là tỷ đệ, nàng hiện tại có chỗ nào giống mẹ của đứa nhỏ.

(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du đượcedit tại Âm Dương cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vuivẻ ^^)

Hôm sau, ăn xong bữa sáng, Chung Ly Tình Nhi thay quần áobình thường để leo núi, cầm lấy cái cuốc nhỏ đi đến mảnh đất còn trốngtrong viện tử, cấu tạo và tính chất đất xem như phì nhiêu, chỉ là khôngbiết trồng hạt giống ở thế giới khác ở đây sẽ như thế nào.

ThanhLiễu và Chỉ Hủy hai mặt nhìn nhau, công chúa muốn làm gì? Không phảimuốn lên núi sao? Sao lại đứng ngây ngốc trong sân viện? Nếu công chúalàm việc này, việc kia, vậy bọn họ có cần hầu hạ không?

Vội tiếnlên hai bước, không tính cung kính cướp đi cuốc nhỏ trong tay Chung LyTình Nhi, “Tiểu thư, ngài muốn làm gì cứ sai bọn thuộc hạ.”

“Đúng vậy, tiểu thư, ngài làm cho bọn thuộc hạ xấu hổ vô cùng.”

Chung Ly Tình Nhi cũng không trách tội, cướp lại cuốc nhỏ trong tay ThanhLiễu, không cho cự tuyệt, “Đừng có đem ta xem là vị công chúa cao caotại thượng trong cung, nếu ta không trở về cung, đã chứng minh buông tha cho cuộc sống phú quý đó, vậy không thể cầm cuốc sao? Chẳng lẽ cácngươi hy vọng ta luôn cầm quyển sách đọc hay may vá thành thạo rồi u sầu sao? Nếu đây là cuộc sống ta muốn, ta cần gì phải rời hoàng cung? Cóthể nói, đi theo bên người ta, cách vinh hoa phú quý rất xa, các ngươinếu muốn có một tương lai tốt đẹp, ta có thể cử các ngươi theo ca ca ta, đi theo bên người ta, chỉ có thể sống bình thản,thậm chí có thể nói làcuộc sống bình dân, bởi vì cuộc sống này khiến ta cảm thấy thoải mái,các ngươi đừng có lo lắng nữa.”

Thanh Liễu cùng Chỉ Hủy quỳ xuống, “Thanh Liễu (Chỉ Hủy) nguyện ý đi theo công chúa.”

“Đứng lên đi, đem lời của ta nói với 6 người kia, ta không hy vọng về sauxuất hiện tình trạng đem tin của ta đưa về hoàng cung, nếu muốn đi theota, thì phải biết mình trung thành với ai.’’

“Dạ, thuộc hạ tuân mệnh.”

Chung Ly Tình Nhi cầm cuốc, tiếp tục nói: “Các ngươi tự tìm việc làm đi, tìmcái cuốc đến phụ ta xới đất cũng được, hay lấy nước tưới đất cũng tốt.”

“Dạ.” Cuối cùng không cần nhìn công chúa làm việc, hai người nhẹ nhàng thở ra, áp lực thật sự quá lớn.

Quả nhiên sống là phải làm việc, chờ xới xong hai mảnh đất, Chung Ly TìnhNhi cảm thấy cánh tay nâng cũng không nổi, đúng là tự mình chuốc lấy khổ a, cũng không phải không có người sai sử, Chung Ly Tình Nhi ngồi ởtrong đình uống trà, trong lòng thầm nói, nhưng bây giờ có nhiều thờigian, tìm chút việc làm cũng tốt

.

“Tiểu thư, ăn cơm trước đi.” Thanh Liễu bưng đồ ăn nóng lên.

“Ân.” Có chút đói bụng, nông dân quả nhiên là vất vả.

Thanh Liễu lo lắng công chúa sẽ sử dụng mấy mảnh đất hoang kia, ba người cácnàng mà cuốc đất phải mất mấy ngày mới xong, bộ dáng mảnh mai như côngchúa, nàng thật lo lắng công chúa sẽ mệt chết, khỏi cần trong cung đếnxử trí, các nàng cũng tự mình tự sát cho rồi.

“Tiểu thư, buổi chiều gọi bọn Thư Dục đến đây giúp, như vậy sẽ nhanh hơn nhiều.”

“Không cần, ta chỉ tính khai khẩn hai mảnh thí nghiệm trước, mấy mảnh kia để sau.”

“Dạ.”

Lấy bao giấy đựng hạt giống, vốn dĩ bao hạt giống rất lớn để trong khônggian của Tiểu Ngọc, nếu lấy bao lớn ra, bị những người khác thấy được,nàng có 10c ái miệng cũng không giải thích nổi..

Đây là hạt giống cải trắng và cà rốt, kiếp trước có nghe hai giống cây này dễ trồng, dễsống, trước khi vào tổ chức nàng đang là một sinh viên hạnh phúc, saukhi vào thì hoạt động giết người, nhưng chưa từng giết qua nông dân, cho nên chỉ ngẫu nhiên lên mạng nhìn vài cách gieo trồng đơn giản, muốn nói là hiểu biết…… Sợ là kém xa.

Sở dĩ chọn hai hạt giống này thửđầu tiên, chính là nó nhiều nhất, cho dù lãng phí một ít, cũng khôngsao, coi như là thí nghiệm đi.

Dựa theo trí nhớ dùng cuốc nhỏ đào lỗ, lấy một ít hạt rãi xuống, sau đó đắp một lớp đất lên, rồi tưới nước, đại công cáo thành.

Thanh Liễu và Chỉ Hủy không biết tiểu thư đang gieo cái gì, dược sao?

Nhưng loại cuộc sống nhàn nhã này khiến 2 người cảm thấy thoải mái, trước kia chỉ có huấn luyện và huấn luyện, mạng cũng không thuộc về mình, cuộcsống thoải mái như bây giờ, hai người chưa từng nghĩ đến.

Ngàyhôm sau nhìn, không thay đổi, ngày thứ ba nhìn, vẫn là không có thayđổi, Chung Ly Tình Nhi có chút sốt ruột, chẳng lẽ làm như vậy không đúng sao? Nhưng gieo hạt giống không phải đều làm vậy sao? Chẳng lẽ là dolượng nước? Nàng chỉ tưới có một ít!

Đến ngày thứ tư, Chung LyTình Nhi muốn bỏ luôn lần thí nghiệm lần này, không ôm cái gì hy vọngtiêu sái đi qua, thì thấy, một tầng xanh nhạt đập vào mắt……

Trong đầu chỉ hiện lên ba chữ ‘Thành công ’, nàng cư nhiên trồng cải trắngthành công, còn cà rốt chưa có động tĩnh gì, nhưng có thể trồng thànhcông một loại cũng khiến nàng cao hứng.

Sau này không cần ăn mấy loại rau chát, cũng không cần ăn mấy món ăn khó ăn đến đòi mạng.

Tiếp theo làm gì đây? Ân, tưới nước, gọi thị nữ đến tưới, ba người tưới hếthai mảnh đất, nói không chừng củ cải trắng vì thiếu nước nên phát triểnchậm.

Kỳ thật Chung Ly Tình Nhi không biết, cải trắng sinh trưởng thế nào, nó không có yêu cầu về đất đai, nhưng đối với nhiệt độ thì cóchút yêu cầu, đánh bậy đánh bạ liền trúng, điều kiện hiện tại đối với nó đều rất lợi, tuy rằng đã là giữa tháng sáu, nhưng ở đây là dưới chânnúi, độ ấm cũng rất cao, ở khoảng 22, 23 độ, buổi tối hơi lạnh một chút. Hơn nữa củ cải trắng phần ăn được đều chọn dưới đất, khi nào phần láphía trên mặt đất lớn thì mới thu hoạch được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.