Vô Diễm vốn không có chuyện gì để làm, nhắm mắt đi theo bên người Chung Ly Tình Nhi, xem nàng đem mấy loại thảo dược đào được ném vào dược lâu trên lưng, VôDiễm thấy nàng lưng mỏi, liền đem dược lâu ôm lấy, giống như tiểu dượcđồng theo sau Chung Ly Tình Nhi.
Hiện tại trong mắt Chung Ly Tình Nhi chỉ có dược thảo, cái khác đều không để vào mắt, thấy dược lâu đãđầy liền ném vào nhà tiểu Ngọc, trong chớp mắt không nhìn thấy dược lâukhông có khiến Vô Diễm kinh ngạc gì, dù sao đây không phải là lần đầutiên Tình Nhi tiểu thư lợi hại.
Mãi đến khi mặt trời ngã về tây,sắc trời dần dần tối, Chung Ly Tình Nhi mới tìm chỗ nghỉ chân, lúc tậptrung tinh thần đào dược thảo, vì làm một thời gian lâu nên toàn thânđều đau.
“Vô Diễm, vất vả cho cô rồi, đi theo ta làm việc này thật nhàm chán.”
Vô Diễm lắc đầu, không biết làm thế nào lại lấy ra hoa quả tươi cho nàng,“Không vất vả, ta cảm thấy rất vui vẻ, không ngờ mấy hoa cỏ đẹp thế nàycũng có thể làm thuốc, thật thần kỳ.”
Chung Ly Tình Nhi cũngkhông khách khí, nhận trái cây mà ăn, giữa trưa không ăn, nếu không cólinh lực hộ thể, nàng đã sớm đói rồi.
Nhìn sắc trời, “Chỉ có Kê Nghi có thể đưa ta trở về sao? Cô cũng không thể được?”
Vô Diễm gật đầu, trong mắt có sung sướng, “Đương nhiên có thể, tiểu thư muốn ta đưa đi?”
“Không được ư? Vậy cũng không sao, tuỳ tiện tìm ai đó đưa ta đi là được.
Vô Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/2282357/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.