Khâu Vũ mỉm cười, mồ hôi đổ như mưa, chật vật vô cùng,“Đại phu, bọn ta sống đến từng nay, sẽ không làm chuyện không tự lượng sức mình, ngài yên tâm.”
Chung Ly Tình Nhi thấy cũng đúng, người ta còn muốn đền ơn cho nàng, sẽ không lấy tính mạng đưa cho nàng đâu, lấy mấy dược liệu thường dùng giao cho hắn “Các ngươi nhìn rồi đi hái đi, chú ý an toàn, đừngbn3 miễn cưỡng.”
“Vâng, đại phu yên tâm.”
Khâu Vũ nhận dược kiệu, mồ hôi chảy xuống không ngừng.
Chung Ly Tình Nhi có chút không đành lòng nhìn, quay đầu nhìn lều trại nói: “Nhớ kỹ lời ta nói, nơi này nội bất xuất, ngoại bất nhập, kể cả ngươi, đừng để mình bị bệnh, bây giờ còn chút thời gian, ta phải đi hái chút dược, số lượng không còn nhiều, ngày mai ta lại đến.”
Khâu Vũ lần này không có rối rắm, trực tiếp đáp: ” Được, ta đã biết.”
Chung Ly Tình Nhi không nói nữa, dẫn chúng yêu vào trong rừng,“Hiên Viên, Mạc Ngữ, Hình Không, mấy ngày nay các ngươi đều đảo dược, hẳn biết được dược thảo.”
Ba người gật đầu,“Đương nhiên, mấy dược thảo này không khó nhận biết.”
“Tốt lắm, chúng ta mỗi người đi một hướng, đi giúp ta hái thuốc, các loại dược ấy đều phải hái”
“Dạ.”
Ba yêu quái không đòi đi cùng làm Chung Ly Tình Nhi thật vui, tuy rằng có người đi theo cũng thỏa mãn chút hư vinh, nhưng một chút thì sẽ cảm thấy như mất tự do, khó chịu vô cùng, thỉnh thoảng, nàng cũng cần một người trò chuyện cùng.
“Tiểu Ngọc, rốt cuộc chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/2282274/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.