Chung Ly Tình nhi không có dùng cách nhanh nhất để trở về nhà, mà chọn dùng ngựa, dẫn cả đám người đi về mà như du sơn thủy, tiếc rằng cảnh sắc bây giờ chả có gì đẹp nổi.
Nơi nơi đều là cảnh người mang tay nãi, dẫn người nhà chạy nạn, thỉnh thoảng còn có tiếng khóc của mấy hài tử truyền tới, tất cả đều giống như thời loạn thế.
Nàng cảm thán: “Tinh Quang tiên sinh, ông nói xem có phải loạn thế rồi không?”
Tinh Quang Ẩn ngẩn người, không biết nên trả lời sao đây, tối hôm qua, ông có bói một quẻ, quả thật có dấu hiệu loạn thế, nhưng sao tiểu thư đóan được.
“Sao đột nhiên tiểu thư lại nói vậy?”
“Cảm giác a! Ông nói xem, ta đoán có đúng không?”
Tinh Quang Ẩn trầm mặc một hồi mới nói: “Đúng là có dấu hiệu này.”
Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu nhìn trời, loạn thế a, đáng ghét thật, sớm không đến, trẽ không đến, sao lại nhè ngay lúc nàng ở đây lại xảy ra thế?Vốn nàng đang tính sống cuộc sống ăn ngon ngủ yên, thỉnh thoảng đi bắt mạch, chữa bệnh, tâm tình tốt thì quản chuyện thiên hạ, uống chút rượu coi kịch, chỉ nghĩ thôi đã thích cỡ nào.
Nhưng nếu thật sự có loạn thế, vậy sẽ xảy ra nhiều chuyện, nói thế nào nàng cũng là người hoàng tộc, nếu Đằng Long xảy ra chuyện thật, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn, trừ phi nàng là người tâm thủ ngoan lạc.
Nói thẳng ra nàng không có cảm tình đặc biệt gì với Chung Ly gia, ngoại trừ Chung Ly Dạ ra, liệu có nên cắt đứt liên lạc không, nhưng mà…Có phải do ý thức thân thể này còn hay sao âý, lúc nàng muốn ngoan tâm lại bị quấy nhiễu, đồng thời cũng mềm lòng.
“Không biết ca ca hiện tại sao rồi, tình hình bệnh dịch có ảnh hưởng đến huynh ấy không.”
Vốn Địch hi đứng bên cạnh nghe thế, bèn tự ứng cử, “”Tiểu thư, để ta đến chỗ đại hoàng tử một chuyến, đem tiểu Hôi giao cho ngài ấy, như vậy sau này liên lạc cũng dễ hơn nhiều.”
Tâm tư nàng hơi động, đúng nha, tốc độ của tiểu Hôi rất nhanh, có chuyện gì sẽ lập tức tới báo nàng ngay, nhưng…” Địch Hi, ngươi có thể tìm được người sao? Ta còn chưa nói huynh ấy ở đâu mà.”
Địch Hi cười khan, “Không sao, giao cho ta được rồi. “
Nàng mỉm cười, nhìn Địch Hi khả ái thế vậy mà không đơn giản nha,”Được, giao cho ngươi.”
“Ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Nhận được lệnh, Địch Hi không để ý xem nơi đang đứng là ở đâu, xung quanh có người hay không, thì đã lách người biến mất, cũng may, mọi người đều biết hắn có bản lĩnh đi vô ảnh vô tung, cũng thành thói quen mất rồi.
Hiên Viên đành lắc đầu, một đám nhóc này, cũng chỉ có Địch hi là dạy thì sẽ nghe, nhưng luôn tự ý làm theo ý mình, sao mà tính cách và suy nghĩ lại xung đột thế này, nói thế nào cũng vô dụng, chắc do nó suy nghĩ đơn giản đi.
Chung Ly Tình Nhi nhịn cười, có thể khiến Hiên Viên đau đầu thì chỉ có con đại điêu này.
Chỉ trong vòng nửa ngày, Địch Hi đã quay về, còn mang thư của Chung Ly Dạ, “Tình nhi, ca ca đã nhận được tin muội đến Thanh Châu, không cần hỏi cũng biết chắc là vì tình hình bệnh dịch, ca ca không trách muội, chỉ muốn nhắc muội phải chú ý an nguy của mình, dù sao cũng là địa bàn của người khác.
Ca ca rất tốt, Tình Nhi đừng lo, Tiểu hôi đã nhận được, người đi tin đến lợi hại thật, có thể lặng yên không tiếng động đi vào quân doanh, ca ca rất mừng cho muội, có thể thu được thuộc hạ tài giỏi thế này, người như vậy đi theo bên cạnh muội, ca ca cũng yên tâm.
Thời gian hữu hạn, ca ca không nói nhiều nữa, nếu có chuyện gì, ca ca sẽ dùng tiểu Hôi liên lạc với muội, Tình Nhi phải sống cho tốt, chờ ca ca có thể cường đại chống lưng cho muội. Chung Ly Dạ.”
Gấp bức thư lại, Chung Ly Tình Nhi nhắm mắt, không biết đây là tâm tình của nàng hay của thân xác này, trong lòng rối tinh rối mù lên, nếu vì người ca ca này nàng không thể tiếp tục ở ẩn nữa, cũng có khả năng cả đời nàng chỉ có thể ở lại thế giới này, mãi mãi không quay về được, mặc kệ sống ở đâu, con người không thể bỏ rơi thân nhân và bằng hữu được, sống cuộc sống đơn độc chỉ có thể là người tự bế, đời là thế đấy, dù sao Chung Ly Dạ cũng là thân nhân trên danh nghĩa của nàng.
“Tinh Quang tiên sinh, nếu đột nhiên có sự thay đổi gì hãy nói cho ta biết nhé.”
“Được.” Tinh Quang Ẩn trịnh trọng đồng ý, ông biết, từ lúc này trở đi, tiểu thư sẽ chấp nhận định mệnh an bài cho mình.
Lúc thì cưỡi ngựa như bay, lúc thì đi từ từ, ước chừng nửa tháng đã quay trở về nhà, nhìn ba chữ Du Nhiên Cư trước cửa, trong lòng sinh ra một tia quyến luyến, đây là nơi nàng sống lại lần nữa, cuối cùng cũng trở về rồi.
Chúc Thủy cùng mọi người ra ngoài, ý cười chân thành hiện ra, “Tiểu thư, Bách Thúc, các ngươi đã trở về. “
Trong mắt Chung Ly Tình Nhi cũng đầy ý cười, bước nhanh vào trong, vừa đi vừa hỏi: “Chúc Thủy, mấy thứ rau, lương thực kia thế nào rồi? Còn sống không?”
Trên mặt đầy tự tin, Chúc Thủy nói: “Đương nhiên là còn sống, Chúc Thủy sao để chúng nó chết được, còn phát triển rất tốt nữa là đằng khác.”
“Ha ha, vậy phải đi xem thử xem.” Đến vườn rau, vốn chỉ là những cây non, vậy mà giờ đã lớn lên rất nhiều, những hạt mầm đã lên cây con, màu xanh nhìn tươi vô cùng, xem ra, chẳng bao lâu nữa là có thể ăn được củ cải với bắp rồi, cho dù có loạn lạc thì nhiêu đây cũng giữ được cái mệnh, số người chết đói cũng giảm.
Liên tục gật đầu hài lòng, Chung Ly Tình Nhi cười nói:”Ta đã xin phụ thân cho thêm 5 dặm quanh đây, đến lúc đó cày xới đất bên ngoài, thì có thể trồng thêm được nhiều loại, ta còn rất nhiều hạt giống, không thể lãng phí, Chúc Thủy, đến lúc đó có bận rộn không thì ta không giúp được rồi, ta chỉ giúp ăn thôi.”
Chúc Thủy mỉm cười: “Tốt, giao cho ta, ta xem có thể làm không, nếu không được có thể gọi bằng hữu đến hỗ trợ chứ.”
”Đương nhiên được rồi, mấy hạt giống phụ thân ta thưởng cho, chúng ta sẽ trồng trên mảnh đất khai khẩn kia, còn bây giờ,Thanh Liễu, ta đói bụng rồi.”
” Dạ, Chỉ Hủy cùng Mạc Ngữ đã đi chuẩn bị, ngài nghỉ ngơi một chút, ăn chút trái cây, thì lập tức có cơm để ăn.”
“Đi, tất cả đi ăn cơm rồi nghỉ ngơi vài ngày đi, bận rộn một thời gian dài thế này, hẳn mệt mỏi rồi.”Nàng cảm giác cả người đều mệt mỏi, nhất là về đến địa bàn của mình, toàn thân có thể thả lỏn, nghĩ muốn leo lên giường nằm.
Chúng yêu thì không có cảm giác gì, tiêu hao chút xíu linh lực này họ không coi vào đâu, tùy tiện ngồi thiền chút là khôi phục, hơn nữa tâm tư của yêu quái còn đơn thuần hơn nhân loại nhiều, nên nhập định cũng dễ dàng hơn, không giống Chung Ly Tình Nhi, trong lòng đầy tâm tư, nên thời gian nhập định nhiều hơn lúc trước, có đôi khi để cho an toàn, nàng chọn cách ngủ để khôi phục, tuy hiệu quả khá chậm, nhưng an toàn không đến nổi tẩu hỏa nhập ma.
Bắt đầu từ hôm nay, Chung Ly Tình Nhi phải tập trung tu luyện hơn nữa, tu vi của nàng cứ dừng lại không tiến, Tiểu Ngọc cực kỳ bất mãn, nói nàng không cố gắng, Tiểu Ngọc nói đến mức miệng muốn mọc kén.
Thấy tỷ tỷ nỗ lực tu luyện, Tiểu Ngọc mới vui vẻ, xoay người thúc giục Tham Oa đi tu luyện, “Tham Oa, mặc dù ngươi không bị tán hình, nhưng tu vi thụt lùi, cứ như vậy đến bao giờ ngươi mới lớn lên.”
Lại cẩn thận coi tu vi của nó, gì? Sao chỉ trong một thời gian ngắn mà tu vi của Tham Oa tăng lên nhiều vậy? Không thể nào, ”Tham Oa, dạo gần đây ngươi ăn gì vậy?Hay tỷ tỷ cho ngươi thuốc gì?”
Tham Oa lắc đầu vô tội,”Không có nha, tỷ tỷ nói không nên dùng thuốc để tăng tu vi, như thế là đốt cháy giai đoạn, căn cơ sẽ không vững, về sau tu hành sẽ khó hơn, Tiểu Ngọc, đốt cháy gia đoạn là gì?”
Tiểu Ngọc gãi đầu, nên giải thích sao đây, ”Chính là thấy mình tu luyện quá chậm, nên dùng phụ trợ bên ngoài, tự cho đó là trợ giúp rất lớn, kết quả là chết, hiểu chưa?”
Tham Oa nháy mắt mấy lần, dường như đang tiêu hóa lời nói của Tiểu Ngọc, một lát sau mới gật đầu, ”Hiểu rồi, ý tỷ tỷ là không muốn Tham Oa tu vi tăng nhanh quá, như vậy Tham Oa sẽ chết nhanh hơn.”
Tiểu Ngọc suýt chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc, vội vàng kéo chủ đề lại, ”Vậy Tham Oa, sao tu vi của ngươi tăng nhanh vậy?”
“Tham Oa cũng không biết, Tham Oa đưa tham tu cho tỷ tỷ xong, vốn tưởng rằng phải tu luyện vài ngày mới có thể ổn định lại, nhưng chỉ dùng nửa ngày, Tham Oa đã khôi phục lại, hơn nữa tu vi cũng tăng lên, Tham Oa cũng cảm thấy kỳ quái, muốn đi hỏi Bách gia gia xem.”
Sau khi cho Tham Tu? Tiểu Ngọc cố suy nghĩ nguyên nhân nhưng không tài nào suy nghĩ ra được, chỉ đành buông tha, ”Để tỷ tỷ tu luyện xong thì chúng ta đi hỏi tỷ ấy, đi, Tham Oa, chúng ta cùng đi tu luyện.”
”Được” Tham Oa ngoan ngoãn gật đầu, nắm tay Tiểu Ngọc, rõ ràng cao hơn tiểu Ngọc một cái đầu, nhưng gì cũng nghe theo tiểu Ngọc,nhu thuận đến mức tiểu Ngọc thầm nói, Tham Oa sau này sẽ nằm trong sự che chở của nó.
Lại qua một ngày, hai đứa nhỏ nằm trên thảm cỏ mềm mại, Tiểu Ngọc đem tình huống của Tham Oa nói cho Chung Ly Tình Nhi nghe, nàng nhíu mày lại, đây là tình huống gì? Lẽ nào tựa như trong tiểu thuyết nói, bởi vì Tham Oa cứu người, công đức tụ lại rơi trên người nó, nên cũng ảnh hưởng đến tu vi? Nếu là như vậy, tình huống của nhóm Hiên Viên thế nào đây?
Sau khi trở về, nàng nhanh chóng vào không gian tu luyện đến giờ, ngoại trừ một hai bữa xuất hiện dùng cơm, còn lại đa số đều biến mất, không biết nhó Hiên Viên có biến hóa gì không?
”Để tỷ ra ngoài hỏi Hiên Viên xem tình huống của họ thế nào, đây cũng là chuyện tốt.”
”Ừm, Tiểu Ngọc cũng thấy vậy.” Tham Oa cũng ở một bên liên tục gật đầu, Chung Ly Tình Nhi vui vẻ, hôn mỗi đứa một cái.
Tự nhiên nhìn thấy tiểu thư thường hay biến mất xuất hiện, Hiên Viên ngược lại có chút bất ngờ, Tiểu thư, làm sao vậy, có chuyện gì không?”
Còn chưa ngồi xuống, Chung Ly Tình Nhi đã nói: “Ông kiểm tra xem tu vi của ông có biến hóa gì không?”
Hiên Viên kinh ngạc, ”Đúng là có, mấy ngày nay ta cũng thấy kỳ quặc vô cùng, rõ ràng sau khi đi theo tiểu thư đi ra ngoài, thời gian tu luyện không nhiều, ấy vậy mà tu vi lại tăng lên, cái này thật là bất khả tư nghị, bởi vì đến cấp bậc này của ta, cho dù mổi ngày nhập định tu luyện, tu vi sẽ không tăng nhiều đến thế Chí ít không rõ ràng đến mức ta phải sợ thế này.”
Chung Ly Tình Nhi gật đầu, che trán trầm tư, xem ra là có liên quan đến công đức rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]