Vương phi vừa vào nhà thấy tình hình trong nhà, lập tức lạnh mặt quát lên “Tiểu đề tử không biết thẹn, ta chỉ cho ngươi là người tốt, không ngờ ngươi dám làm chuyện như vậy. Người đâu, đánh nàng bốn mươi đại bản, đuổi ra khỏi phủ” Nha hoàn bên ngoài nghe vậy vội chạy đi gọi quản sự vào trói Băng Cầm, Băng Cầm quỳ trên đất khóc ròng nói “Nô tì oan uổng, nô tì thấy thế tử say đi vào hầu hạ thế tử rửa mặt kết quả thế tử nhầm nô tì là thế tử phi, không để ý nô tì phản kháng, đoạt nô tì. Cầu vương phi làm chủ thật không phải là nô tì leo lên giường thế tử”
Vương phi cười lạnh nói “Con ta sinh ta không biết sao? Ngươi đừng vội ngụy biện với ta” Băng Cầm quỳ khóc ròng nói “Nô tì đã bị thế tử phá thân, vương phi không tin xin nhìn trên giường” Nguyên Thu vừa nghe liền nhìn Chức Mộng, thấy Chức Mộng gật đầu, Nguyên Thu cảm thấy choáng váng suýt nữa ngã xuống mama bên cạnh bị dọa vội đỡ. Sĩ Hành nhảy dựng lên mắng “Đừng vội nói bậy, ngươi vừa vào chăn ta liền tỉnh làm gì có thời gian cưỡng bức ngươi, huống chi quần áo trên người ta chỉnh tề ngay cả tiểu y cũng không thoát, thật ra ngươi nói một chút ta làm thế nào chiếm đoạt ngươi?”
Băng Cầm nghe khóc ngụy biện nói “Nô tì đã thay thế tử lau thân thể rồi mặc quần áo trong vào” Sĩ Hành thấy nàng chống chế, hận không thể đi qua đánh chết nàng, hắn lại thấy dáng vẻ Nguyên Thu đang rất chịu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-nha-sau-khi-xuyen-khong/726794/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.