Cố Sơn nghe trong lòng ngạc nhiên nói “Nguyên Thu xưa nay ổn thỏa, cho đến bây giờ đối đãi mọi người đều nhường ba phần lễ chưa bao giờ tranh cãi với ai. Mà Sĩ Hành trước giờ cũng nhường nhịn Nguyên Thu có cái gì tốt cũng đưa cho Nguyên Thu. Hai người kia sao lại cãi vả?”
Gã sai vặt thấy Cố Sơn bộ dạng nghi ngờ liền cười nịnh nói “Không bằng thiếu gia đi Quận Vương phủ hỏi Thế tử một chút là biết?”
Cố Sơn rung đầu nói “Nam Bình Quận Vương phủ thiếp thất quá nhiều suốt ngày đấu không ngừng đi không chừng lại gặp chuyện gì làm cho người ta mất mặt cũng không tốt”
Gã sai vặt nghe đành cười nói “Vậy thiếu gia hỏi tam Tiểu thư một chút”
Cố Sơn cười nói “Muội muội ta xưa nay có chủ ý, mặc dù trên mặt nàng đối với việc gì cũng nhàn nhạt nhưng nội tâm lại là chuyện giả bộ thôi. Thôi, nữ hài tử không tránh khỏi có chút tiểu tính tình, Thế tử vừa khỏi bệnh trong lòng cũng không tốt để ý bọn họ làm gì, hai ngày nữa là tốt rồi” Nói xong cầm sách đọc cũng không để ý chuyện hai người bọn họ.
Lại nói Sĩ Hành về đến nhà càng nghĩ trong lòng càng không tốt liền vào nhà nằm xuống. Quận Vương phi nghe nói Thế tử xuất phủ đi một vòng về nhà sắc mặt liền thay đổi trong lòng hoảng sợ liền cho người đỡ đi đến viện Sĩ Hành. Sĩ Hành thấy Quận Vương phi tới tinh thần thiếu thiếu đứng lên ứng phó một phen.
Hai mẫu tử đang nói chuyện thì có người tới báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-nha-sau-khi-xuyen-khong/726721/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.