Trương di nương nghe vậy nụ cười cương cứng trên mặt, vội quỳ xuống cố nặn ra nụ cười uất ức nói “Lão gia…”
Cố Lễ quát lên “Cấm túc ngươi ngươi cũng còn gây chuyện, xem ra ta xử phạt ngươi quá nhẹ rồi”
Trương di nương vội nói “Tì thiếp bị cầm chân, một mực ở trong viện không đi đâu sao lại nói sanh sự?”
Cố Lễ cười lạnh nói “Nghe nói hôm qua ngươi gói bánh chưng cho nhị tiểu thư?”
Trương di nương sửng sốt, theo lí mà nói nàng bị cấm túc không cho phép đưa đồ ra ngoài nên vội nghĩ không nên thừa nhận.
Cố Lễ thấy thế mắng “Còn không khai báo thành thật cho ta, chẳng lẽ muốn ta đuổi ngươi ra khỏi phủ?”
Trương di nương thấy Cố Lễ nổi giận, vội khóc nói “Là tiểu nha đầu phòng bếp nói nhị tiểu thư muốn ăn bánh chưng mà phòng bếp lại không còn cho nên mới bảo tiểu nha đầu đưa bánh chưng vừa nấu xong cho nhị tiểu thư.”
Cố Lễ hỏi “Vì sao ngươi hạ bả đậu trong bánh chưng hại nhị tiểu thư?”
Trương di nương nghe vậy sửng sốt, sau đó kêu gào nói “Là tâm ai xấu xa hãm hại ta như vậy, ta ở trong viện cũng đem nước bẩn hắt lên người ta. Lão gia, cầu xin người làm chủ cho thiếp!” Nói xong bò đến trước mặt Cố Lễ kéo áo khoát của hắn.
Cố Lễ quát lên “Ngươi làm dáng vẻ này cho ai nhìn, còn không thu lại nước mắt quỳ một bên cho ta”
Lý thị mắt lạnh nhìn nửa ngày không nói tiếng nào, thấy Trương di nương nắm áo Cố Lễ không buông tay cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-nha-sau-khi-xuyen-khong/726666/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.