Triêu Văn Hủ Đạo: “Nga? Học trưởng nhà cậu nói như vậy sao?”
Tiểu Vũ Trụ: “Ân… Đúng vậy.”
Triêu Văn Hủ Đạo: “Hây dà, để người từng trải nhắc nhở cậu chút nha, dựa vào giác quan thứ sáu đặc hữu của nữ giới, cậu nhất định phải kịp thời đề phòng cái người gọi là ‘bạn trai cũ’ kia a!”
Tiểu Vũ Trụ: “Vì sao?”
Triêu Văn Hủ Đạo: “Trong TV và tiểu thuyết đều diễn như vậy đó thôi! Nào có ai có thể xóa sạch tình cảm được đâu? Vừa đúng ngược cả thể xác lẫn tinh thần đó nha!”
Tiểu Vũ Trụ: “Chết đi! (ノ=Д=)ノ┻━┻ ”
Triêu Văn Hủ Đạo: “Ai ai, bất quá, nếu như ngay cả một chút trắc trở nhỏ này cũng không vượt qua được, như vậy cảm tình của hai người cũng quá không đáng tin cậy đi. Nếu đã hạ quyết tâm ở cùng một chỗ, liền nỗ lực đi nha, có việc thì cứ nói với tỷ tỷ.”
Phượng Phượng Vu Phi: “Đúng, người nhà mẹ đẻ sẽ vĩnh viễn ủng hộ cậu!”
Vương Tiểu Vũ cảm động, mặc dù là bạn bè quen biết qua mạng, thế nhưng đã nhiều năm như vậy, các nàng vẫn như tỷ tỷ mà quan tâm và chiếu cố cho mình —— tuy rằng thỉnh thoảng có hơi động kinh, thực sự là cậu may mắn lắm mới có thể gặp được một đám bạn bè như vậy, không thôi thật không biết chính mình sau khi lên đại học với tâm tình buồn bực có thể sẽ mắc chứng tự bế hay không đây.
Tiểu Vũ Trụ: “… Được, cảm ơn.”
Phượng Phượng Vu Phi: “Cho nên nói, nhất định phải báo cáo rành mạch rõ ràng quan hệ của hai người!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-ngoc-manh-cua-tieu-vu-tru/26120/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.