Mẹ Vương thân mang công chuyện, Mẹ Chu, Chu Phong và Vương Tiểu Vũ cùng bà đi dạo phố vài ngày, không bao lâu sau bà liền phải đi về.
Sân bay thủ đô.
Mẹ Vương lưu luyến không rời mà lôi kéo tay của con trai, nói: “Tiểu Vũ, mẹ đi a. Thấy con trưởng thành, mẹ thật cao hứng. Chăm sóc chính mình cho thật tốt đó. Có thời gian vẫn là về thăm nhà đi, mẹ đây vĩnh viễn đều là nhà của con.”
Vương Tiểu Vũ có chút cảm động: “Dạ…”
Sân bay truyền tin thúc giục hành khách đi đăng ký.
Mẹ Vương nhìn qua nhìn lại con trai một chút, cuối cùng nói chuyện vẫn khiến bà bồi hồi mấy ngày qua trong lòng ra: “Con và Tiểu Phong… phải sống cho thật tốt đó.”
Vương Tiểu Vũ cả kinh, không xác định nói: “… Mẹ? Mẹ có ý gì?”
Nhìn bộ dạng trong lòng run sợ của cậu, Mẹ Vương nhịn không được vươn tay qua chọc chọc lên chiếc mũi cao thẳng của cậu, nói: “Kỳ thực, mẹ đã sớm biết, cũng đã đồng ý rồi.”
“Đã biết?” Vương Tiểu Vũ càng thêm khiếp sợ, quay đầu nhìn lại học trưởng, thấy Chu Phong gật đầu, lại quay về nhìn Mẹ Chu, bà cũng hướng mình gật đầu.
Thì ra là chỉ có mình mình không biết sao?
Mẹ Vương cười nói: “Thông gia, lần sau nếu có cơ hội đến Quảng Châu công tác sẽ tìm chị nói chuyện phiếm a.”
Mẹ Chu thân thiết cầm tay bà: “Được chứ, hoan nghênh em a! Em thông gia cứ tới, chị nhất định sẽ hảo hảo chiêu đãi.”
Vương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-ngoc-manh-cua-tieu-vu-tru/2435993/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.