Không lâu sau, Thẩm Hồng ra ngoài nhậm chức, ta cùng hắn xuất ngoại du lịch một năm. Lúc trở về, trong người ta đã mang theo một sinh mệnh nhỏ. Ta đột nhiên nhớ đến Tố Lan, quyết định đi thăm nàng một chút thuận tiện học cách làm mẹ. Tử Chân theo ta ra ngoài, chúng ta ngồi trong kiệu, vén lên một góc rèm, len lén nhìn bên ngoài. Ta đột nhiên nhớ tới ánh mắt của người năm ấy. Ta không nhịn được hỏi Tử Chân làm sao nàng lại đến Tiền Đường? Nàng đầy lòng u oán, thì ra năm đó nàng bị quân Kim làm nhục, sau đó bị ép buộc làm tù binh đem đến nơi này, sau lại bị bán vào thanh lâu làm kỹ nữ. Nhắc đến quá khứ đau buồn, nàng khóc không thành tiếng. Ta an ủi nàng nhưng chính mình cũng rơi lệ. Ta chậm rãi nói: “ Tất cả đã qua rồi, mọi thứ sẽ tốt hơn, không phải sao?”
Đến nhà Tố Lan, là một tiểu viện đơn sơ. Nàng đang vội vàng giặt quần áo cho đứa nhỏ, thấy ta tới bỗng luống cuống tay chân. Đã lâu không gặp, nàng vẫn như cũ, xem ra chồng nàng quả thật đối xử không tệ. Đang trò chuyện viếc nhà, một người đàn ông tiến vào, Tố Lan vội đi ra ngoài đón, ta và Tử Chân không kịp né tránh, vừa vặn gặp mặt.Ta, Tử Chân, hắn đồng thời đều bật ra âm thanh sợ hãi.
Người nam nhân kia. Lại là Mạnh Tử An. Đầu óc ta rơi vào một mảng hỗn độn không còn biết gì cả. Tử Chân đã sớm nhào tới ôm chầm lấy anh trai nàng khóc nức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-neu-mai-nhu-luc-ban-dau/2261716/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.