"Có cái gì nói, thì nói đi."
Sở Tuấn Tài mở miệng trước, trong lòng ông ta hiện tại cũng đang tính toán, cho nên lời nói cũng không có khí thế gì.
Hà Hoa khinh bỉ liếc ông ta một cái, nói: "Chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng, vô nghĩa cũng không nhiều lời, nói thẳng luôn. Họ Liễu, hiện tại trong bụng bà có phải không? Cho nên mới khẩn trương muốn để cho cha chồng hưu mẹ chồng ta rồi sau thuận lý thành chương thú bà vào như vậy phải không?"
Tâm Liễu Thúy Cầm co rụt lại, nghĩ trách không được vừa rồi bọn họ luôn nhìn chằm chằm bụng bà ta, thì ra thật sự đoán được! Đáng chết! Thế nào sẽ đoán được? Chính mình vì không để cho người khác biết, ngay cả xem lang trung đều là chạy đến thị trấn rất xa a, còn che đầu che mặt, thế nào vẫn bị người phát giác? Không đúng, bọn họ nhất định chỉ đoán ra thôi, cũng không có thật sự tìm được chứng cớ!
Sắc mặt Sở Tuấn Tài biến trắng, xong rồi, chuyện này lòi ra rồi!
"Gì?!"
Sở Đại Bảo vừa nghe liền ngẩn ngơ, sau đó lại không thể kiềm được quát to một tiếng, Khúc Hồng Bố vừa thấy lập tức đi qua che cái miệng của hắn, thị nghĩ lúc này cũng không thể đem chuyện này quậy to ra, trừ bỏ thanh danh không xuôi tai, còn có một điểm chính là thị không muốn cùng Liễu Thúy Cầm trở mặt, dù sao Liễu Thúy Cầm có tiền a!
Bởi vì bên ngoài còn ngồi vài người không chịu đi, vì không để cho người nghe lén, Sở Đại Bảo đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nao-nhiet-cua-nong-phu-di-nang/1737343/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.