Bảng hiệu họ Colorado, cho biết nàng không vào nhầm nhà. Emily không ngờ khu vực Alex ở không tồi một căn hộ gồm năm phòng sạch sẽ và thoáng mát. Emily thuận tiện ngồi trên ghế sofa cẩn thận rót cốc nước cho bà nội
Alex. Bà cụ có vẻ càng có tuổi, đôi mắt nhìn không rõ. Miệng móm nhấp một ngụm, mí mắt giãn ra. Trông bà rất hiền từ. Nàng từng nghe Alex kể trong nhà cậu quý trọng nhất là người bà kính mến. Bà cụ dạo gần đây mắc bệnh hen suyễn, lâu lâu khó thở. Mặc dù theo dõi từng li từng tí nhưng không tránh khỏi những trường hợp ngoại lệ.
" Bà cảm ơn cháu gái. Cháu là bạn học cùng với Alex ? Mà cháu tên gì ?"" Vâng...ạ. Cháu tên là Emily Evan Hansen. "Bà cụ nghe tên gật gù. - " Một cái tên thật đáng yêu dành cho cháu. "
- " Cảm ơn lời khen của bà. "
Emily lịch sự mỉm cười.
- " Bà đỡ hơn chỗ nào chưa ạ ? Có cần cháu gọi bác sĩ ? "
Nói đến bác sĩ bà lão xua tay.
-" Ta cũng đã già rồi, sống không lâu. Bà sống tới nay và được chứng kiến khoảnh khắc cháu trai nhà bà trưởng thành là phúc lớn. Con người rồi sẽ già đi, trước sau gì cũng phải đến cửa tử. Đó là quy luật tự nhiên. "
Nói đến cái chết, bà nội Alex bình thản tựa như cây khô cằn già cỗi với những chiếc lá vàng già úa rụng dần. Cửa tử là mùa đông báo hiệu cho sự ra đi của bà sắp tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nang-phu-thuy-emily-lac-vao-do-thi/3570447/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.