- " Cha mẹ cậu đâu không đi chung với cậu hả ? "
Emily tò mò dòm ngó sau lưng cậu bé. Cậu lúng túng gãi đầu lần hai.
- " Ừm...Mình mất cha mẹ. Mình sống nhà cô chú và bà nội. Hôm nay được cô dắt đi chơi cho nên... "
Emily nghe cảm thấy xót xa những hình ảnh kiếp trước của nàng tuôn trào. Cùng đồng cảnh ngộ nên Emily sinh hảo cảm mở lòng.
- " Vậy, cậu quay chỗ cô của cậu lại đi. Không thấy cậu, cô ấy lo lắm. "
Emily an ủi đưa ra lời khuyên. Có phải do mái tóc đen rối bời như ổ gà hay không. Nàng không cảm thấy biểu cảm cậu, đầu cậu gục xuống vài giây như nghĩ ngợi điều gì.
- " Cảm ơn cậu...À quên, mình tên là Alexander Breckenridge Colorado. Cứ gọi tớ là Alex là được. "
Câu sau nói lí nhí. Vẻ mặt ngại ngùng, Emily phì cười.
- " Rất hân hạnh. Tớ tên là Emily Evan Hansen. Cứ gọi thẳng Emily là được. "
Emily nở nụ cười tươi như hoa, hì hì bắt tay xã giao với Alex. Mặt cậu đỏ bừng tập 3.
- " Tớ cũng vậy. Rất...hân hạnh. "
Alex phấn khởi chào hỏi nàng xong, tung tăng chạy về phía người cô đằng xa.
[ Chuyến tàu sắp kết thúc, Chuyến tàu sắp kết thúc. Mời quý khách chuẩn bị hành trang rời khỏi tàu ]
Âm thanh máy móc vang lên. Emily thở phào. Cuối cùng cũng kết thúc chuyến du hành tẻ nhạt này. Sau này lớn, nàng sẽ xin cha đi ngoài biển chơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nang-phu-thuy-emily-lac-vao-do-thi/3570416/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.