“Mấy thứ đó bị giántiếp bán đến Đại Chu.” Vân Hoan nói, “Cũng may phu quân ở bên ngoài cóchút cửa ngõ, nhưng vẫn phải mất không ít công sức mới tra được hướng đi của nó, lại tìm hiểu nguồn gốc tra được người trộm bán mấy đồ này,không phải ai khác, chính là nha đầu Thúy Bình bên người Tôn di nương.”
Nha đầu này dù có gan lớn nhưng nếu không có người giúp đỡ, tay cũng sẽkhông vươn được đến khố phòng. Lão thái thái trong lòng hiểu rõ điềunày, trong đầu nháy mắt cũng vụt qua rất nhiều ý nghĩ, nhưng đến cùngvẫn cảm thấy khó có thể tin.
“Tôn di nương ở trong phủ nhiều năm, chưởng quản sự vụ trong nhà, ca ca nàng Tôn Hưng cũng là một Đại chưởng quỹ, cần gì phải trộm đồ trong phủ bán đi lấy tiền mặt? Không phải làngươi nghĩ sai rồi chứ?”
“Dạ, lúc Vân Hoan nghe được chuyện nàycũng sợ ngây người, suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy chuyện này rất khôngthể nào. Nhưng là người bên ngoài một mực chắc chắn là cô nương ThúyBình của Tống phủ bán đồ cho hắn, người bên ngoài sợ mấy thứ đó không ổn còn cùng cô nương Thúy Bình xác nhận, cô nương Thúy Bình xác định nóilà Tôn phu nhân trong phủ bảo bán, không quan trọng.”
“Tôn phunhân? Ta ngược lại không biết Tống phủ chúng ta khi nào thì có thêm mộtvị Tôn phu nhân.” Lão thái thái không khỏi cười lạnh, một bàn tay dùngsức bóp mạnh vào cạnh ghế dựa, đầu ngón tay đã sớm trở nên trắng, saumột lúc lâu mới nói với bà tử bên người: “Đi lặng lẽ đưa Thúy Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370761/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.