Triệu Tịch Nguyệt trong lòng hối hận, nói xấu sau lưng người, vốn không phải chuyện vẻ vang gì. Cũng may nàng vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa, Hướng Vân Cẩm mới đến, nàng liền ngắt lời Vương Tố Hoa, theo lý hẳn là Hướng Vân Cẩm chưa nghe được bao nhiêu, chỉ là lúc này Hướng Vân Cẩm sắc mặt không tốt, cũng không biết là vì nguyên nhân gì.
Vương Tố Hoa lại không cho là đúng, tùy ý cầm một quả anh đào cho vào miệng, thấp giọng nói: “Cầm tinh con mèo à? Đến đến đi đi đều im hơi lặng tiếng, giữ ban ngày, cũng không sợ làm người khác sợ!”
Sắc mặt Hướng Vân Cẩm lập tức đen, nụ cười trên mặt thế nào cũng giữ không nổi.
Vân Hoan mắt sắc, thấy nàng ta hốc mắt phiếm hồng, hình như đã có dấu vết khóc, trong lòng cũng nghi hoặc. Theo lý, nếu nàng ta nghe được toàn bộ những lời vừa rồi, ấn theo tính tình của nàng, phải đi lên tranh cãi một phen, dù thế nào cũng nhất định sẽ không im lặng chịu đựng. Cho dù là muốn giả bộ nhu nhược trước mặt Triệu Tịch Nguyệt và Vương Tố Hoa, cũng sẽ không do dự không tiến vào như vậy. Bộ dáng này tiến vào trong mắt hai người, không phải là bị người nói trúng tâm sự, khó có thể tranh cãi sao?”
Quái, thật sự là quái.
“Tỷ tỷ đến lúc nào vậy, sao cứ đứng ngoài cửa không tiến vào?” Vân Hoan nở nụ cười nghênh đón, đang muốn nghênh nàng ta vào cửa, Hướng Vân Cẩm lại hung hăng lườm nàng một cái, cũng không trả lời nàng, thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370744/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.