Editor: Linh 
Vân Hoan gần như là trước tiên quay đầu nhìn Tống lão phu nhân, trên mặt của nàng có kinh ngạc, dù là Tôn di nương cũng rất khó hiểu. 
Vân Hoan mờ mịt nhìn Vương phi đang nắm tay nàng, vẫn luôn nói hai người là ông trời tác hợp cho, vốn nên như thế. Còn nói ngày hai người thànhthân bà nhất định phải đến uống ly rượu mừng, nhưng trong lòng nàng tấtcả đều là suy nghĩ: cùng Tống Trường Bình có hôn ước, không phải làHướng Vân Cẩm sao? 
Phong hồi lộ chuyển, đây là như thế nào? 
Bên này Tống lão phu nhân cũng cười hưởng ứng ‘nhất định nhất định’,Tống phu nhân cũng cười ôn hòa, tất cả đều là không khí vui vẻ cáttường. 
Chỉ có một mình Vân Hoan sinh ra nghi ngờ, nhưng nàng còn chưa kịp cởibỏ nghi ngờ này Vương gia và Vương phi đã khởi hành rời đi. Sau đó nàngcũng trở về Phong Niên, nửa đường nàng cuối cùng không nhịn được nghingờ trong lòng, trên đường rẽ trở về nhà Đại bá. 
Đến nơi, Trương thị đang bận việc trong sân, Vân Hoan vội đi lên hỗ trợ, chần chừ một lát cũng không biết xấu hổ hỏi ra miệng. 
Trương thị thấy nàng tinh thần không yên, ngừng công việc trong tay nói: “Cô nãi nãi của ta, ngươi đừng hỗ trợ nữa, đây là đậu tương, ngươi đểhạt đậu lại đây, còn câu đậu thì đáo hết đi, ta làm đồ ăn thế nào! Ngươi nói đi, có chuyện gì mà tinh thần không yên như vậy?” 
Vân Hoan ngượng ngùng để đậu tương trong tay xuống, hỏi Trương thị: “Bámẫu, Hướng phủ và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370670/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.