Editor: Linh 
Theo lý thuyết, Phong Niên Thực Phủ lầu hai là chỗ ngồi của khách quý,có thể đi lên đều là nhân vật có chút thể diện, lúc nói chuyện cơ bảnđều là thủ thỉ thù thì. Nhưng lúc này, phòng bao cách âm vô cùng tốtcũng có thể nghe thấy thanh âm bên cách vách, cho dù là Hướng Vân Hoancũng cảm thấy buồn bực. 
Lúc này Vân Hoan nghe giọng điệu của người nọ, thật không giống như làcố ý đến bới móc, ngược lại mang theo chút chế nhạo. Chờ thanh âm củahắn hạ xuống, một bên không biết là nam tử nào thấp giọng nói hai câu,nghe không rõ nói cái gì nhưng thanh âm vô cùng ôn nhuận. 
“Ngồi cách vách chính là tứ đại thiếu gia của Ung Châu chúng ta, đượcgọi là “Ung Châu tứ thiếu”. Tuy rằng đều xuất thân từ danh môn nhà giàunhưng ngày thường lại yêu nhất là lưu luyến trên phố, ăn nhậu đĩ điếm cờ bạc mọi thứ đều tinh thông. Không nói người khác, chỉ nói Triệu Du Hoán vừa nói Phong Niên Thực Phủ là lừa đảo kia, rõ ràng là Nhị thiếu gianhà Triệu Tri phủ, nhưng yêu nhất lại là trêu hoa ghẹo nguyệt. Còn cóVương Sở Giang – Tam thiếu gia Vương phủ, Lâm Khinh Nam – con trai độcnhất của Lâm Đại tướng quân, một người so với một người càng kỳ quáihơn. Bên trong tứ thiếu gia, khác biệt duy nhất chính là Tống đại thiếugia, thật cũng không nghe thấy hắn có sở thích nào không tốt, chỉ tiếc,hắn cũng là cái người bệnh...” 
Làm như muốn nghiệm chứng lời của tiểu nhị, thanh âm hắn vừa dứt, cáchvách liền truyền đến một trận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370641/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.