Đến khi Uông Thiên Lăng đến ra mắt ba mẹ củaTống Tiểu Sơn, cô khiếp sợ phát hiện ra dù biết rõ là gia cảnh củaTống Tiểu Sơn rất tốt nhưng không ngờ lại lớn đến như vậy.
Theo Tống Tiểu Sơn ra khỏi tứ hợp viện, TốngTiểu Sơn có hơi căng thẳng nhìn Uông Thiên Lăng, Uông Thiên Lăng nghĩngợi rồi nói: “Tiểu Sơn, cho tới bây giờ emcũng không nghĩ tới…anh…”
Tống Tiểu Sơn nắm chặt vai cô:“Nhà của anh thế nào không ảnh hưởng gì đến bản thân anhcả, em cũng nhìn thấy rồi đấy, bác cả cùng ba mẹ và cả chị gái,anh rể của anh đều rất dễ nói chuyện.”
Uông Thiên Lăng nói: “Việcnày không liên quan gì đến hai bác cả, em cảm thấy giữa chúng ta hìnhnhư là có một chút ngăn cách.”
Tống Tiểu Sơn nói: “Khôngđâu, em tin anh đi, thật sự không có đâu.”
Lần này dường như Tống Tiểu Sơn không để cho côcó cơ hội lo lắng nữa, sự theo đuổi của anh đột nhiên trở nên rấtnhiệt liệt, anh ngoại trừ ngày nào cũng đón Uông Thiên Lăng tan ca,còn thường xuyên mang theo quà cáp đến biếu ba mẹ Uông Thiên Lăng.
Lần đầu tiên anh sử dụng quan hệ của gia đình,không đến hai ngày, Diệp Hiểu An giống như kẻ điên loạn gọi điệnthoại cho anh: “Tống Tiểu Sơn, TMD (con mẹnó) anh có phải là đàn ông không? Tại sao anh có thể đối xử với tôinhư vậy?”
Tống Tiểu Sơn nói: “Tôiđã nhắc nhở cô rồi mà.”
Diệp Hiểu An im lặng vài giây, đột nhiên nứcnở: “Tiểu Sơn, em yêu anh, em thật sự yêuanh.”
Tống Tiểu Sơn nói: “Tôikhông yêu em, cho tới bây giờ tôi cũng chưa bao giờ yêu em, cho nên lúctrước em dan díu với Trương Mặc Kiều, tôi không trách em. Tôi và ThiênLăng sau khi về nước mới chính thức quen nhau, vậy nên tôi nói cho embiết, Thiên Lăng tuyệt đối không phải là kẻ thứ ba.”
“Tiểu Sơn” DiệpHiểu An hỏi, “Có phải anh yêu Uông ThiênLăng không?”
“Đúng vậy.” TốngTiểu Sơn nói, “Tôi rất yêu cô ấy.”
Cúp điện thoại, Tống Tiểu Sơn bỗng nhiên cảmthấy trong lòng có một loại thất bại vô cùng cô đơn và lạnh lẽo,lúc không yêu mà chia tay chỉ cảm thấy khó chịu, đến khi yêu mà chiatay thì chính là nỗi đau âm ỉ.
Anh gọi điện thoại cho Uông Thiên Lăng, mười lầnthì chín lần không tìm thấy người, có một lần cho dù tìm được thìcũng nói chưa đến ba câu Uông Thiên Lăng đã tìm lí do cúp máy.
Anh bắt đầu hoài nghi, nếu như anh thua cuộc thìlàm sao bây giờ.
Thứ hai đi làm, anh đã trở về một công ty trựcthuộc Tống thị làm tổng giám đốc, lúc đi ngang qua bộ phận PR, chợtnghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Người kia vội vàng giới thiệu: “Vịnày chính là trưởng phòng hành chính của công ty MK, Cô Uông.”
Anh khẽ gật đầu, tùy ý nói vài câu rồi rời đi.
Lúc Uông Thiên Lăng đi ra từ bộ phận PR thì TốngTiểu Sơn đang đứng ngoài, vừa nhìn thấy cô thì đi tới:“Cô Uông, có thời gian rảnh không, tôi mời cô đi uống cà phê?”
Hàng xóm nghĩ nghĩ: “Khôngcó, xế chiều hôm qua tôi còn nhìn thấy bạn gái của cậu mang đồ ănvào nhà, về sau cũng không nghe thấy bên trong có động tĩnh gì.”
Anh càng sốt ruột, gọi bảo vệ tới mở cửa ra.
Trong phòng ngủ, Uông Thiên Lăng đã sốt đến gầnhôn mê, cố gắng mở to hai mắt ra nhìn Tống Tiểu Sơn hỏi: “TiểuSơn, anh đi làm về rồi sao?”
Tống Tiểu Sơn bế cô xuống lầu, hàng xóm chạytheo sau gọi: “Gọi 120 đi, gọi 120 đi.”
Đến bệnh viện, bác sĩ nhìn Tống Tiểu Sơn nói: “Đãbiết là sốt như vậy rồi mà còn không đưa tới sớm? Nếu chuyển thànhviêm phổi thì sao?”
Mặt Tống Tiểu Sơn tràn ngập vẻ tự trách, dángvẻ như đang muốn giết mình: “Đều tại tôi không tốt.”
Dịch truyền nhỏ từng giọt, Tống Tiểu Sơn đútthuốc cho Uông Thiên Lăng, cô yên lặng nằm đó, anh nắm tay của cô, độtnhiên không hiểu nổi tất cả những việc mình đã làm, đột nhiên tứcgiận làm vậy, rốt cuộc là vì cái gì.
Uông Thiên Lăng nhập viện một tuần lễ, TốngTiểu Sơn cũng ở trong viện chăm sóc cho cô một tuần lễ, một tấc cũngkhông rời khỏi bệnh viện.
Anh đút thuốc cho cô, giúp cô làm mọi việc, mangcanh gà từ nhà đến cho cô uống.
Họng cô bị sưng, nói không ra lời, chỉ thườnghay nhìn anh ngẩn người.
Một ngày vào hoàng hôn, Tống Tiểu Sơn đi lấythuốc về, lúc trở lại phòng bệnh thì không thấy Uông Thiên Lăng đâu.Anh để thuốc trên tủ đầu giường, đột nhiên từ trên rơi xuống một tờgiấy.
Bởi vì Uông Thiên Lăng không thể nói chuyện, lúcmuốn noi gì đó cô chỉ có thể cầm bút lên ghi.
Tống Tiểu Sơn nhìn sang, trông thấy một góc củatờ giấy trắng có ghi: người của hai thế giới dẫuchia lìa vẫn còn vương tơ lòng, mới đầu nhất định tin rằng số phậnđã cố tình lừa gạt, ở bên cạnh anh, chịu đủ lời đồn đại xôn xao,là không đúng lúc hay là tình yêu không đúng?
Chữ của cô cũng giống như con người cô, đềuthuần khiết xinh đẹp.
Mắt của cô trừng to, Tống Tiểu Sơn cầm lấy taycô:“Thiên Lăng, anh đã yêu em từ rất lâu,nhưng mà em lại không yêu anh, anh không muốn cho em biết điều đó. Emtặng cho anh quyển sách, bức tranh, còn có một ống đựng bút xấu xí,tất cả anh đều giữ thật kĩ, cũng là bởi vì…anh yêu em…cũng rất…nhớem.”
Anh dừng lại một chút: “Anhkết hôn với em, anh cảm thấy đó là chuyện rất hạnh phúc, chỉ tiếcnuối một điều duy nhất chính là em không yêu anh. Cho nên anh nghĩ xa emmột thời gian ngắn, có lẽ em sẽ phát hiện ra em cũng yêu anh. Nhưngmà, anh làm như vậy nhất định là đã làm tổn thương em. Thiên Lăng,rất xin lỗi, xin em hãy tha thứ cho anh. Anh yêu em, Thiên Lăng, gả choanh được không?”
Uông Thiên Lăng đột nhiên khóc không thành tiếng,dùng giọng nói khàn khàn nói: “Em không còndám tin tưởng anh một lần nữa.” Tống Tiểu Sơn dùng taygạt đi nước mắt của cô, “Anh đã phụ lòng tin của em,xin em tha thứ cho anh, anh cam đoan sẽ không bao giờ phụ lòng em nữa.Dù cho vĩnh viễn em cũng không yêu anh thì anh cũng sẽ dùng toàn bộsức mạnh của mình để bảo vệ em, yêu em.”
Uông Thiên Lăng thút tha thút thít nói: “TiểuSơn, thật ra trước kia em không nói cho anh biết chuyện của Diệp HiểuSan là vì sợ anh buồn, không phải vì em không yêu anh. Em yêu anh, yêunhiều hơn so với em nghĩ.”
Tống Tiểu Sơn ngẩn người, ôm chặt lấy cô: “ThiênLăng, anh thật ngu ngốc, em cũng thật ngốc.”
Sau khi Tống Tiểu Sơn và Uông Thiên Lăng ly hôn haitháng thì lại tái hôn, tất cả người nhà đều không biết bọn họ đãtừng ly hôn, bọn họ cũng xem như chuyện này chưa từng xảy ra.
Chỉ có Tống Uyển Yểu trước sau như một thấy rõ lòngngười hỏi: “Tiểu Sơn, tình cảm của emvà Thiên Lăng gần đây càng ngày càng tốt nha, chị đã nói mà, vợchồng là phải đồng lòng vượt qua khó khăn.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]