Cơm nước xong Tống TiểuSơn trở lại bệnh viện một lát rồi về nhà.
Lúc sắp đi, cậu mặt mày ủrũ nhìn Tống Uyển Yểu: “Chị, chị đừng quên giúp em gọiđiện thoại cho mẹ nhé, nói giúp em vài câu đi.”
Tống Uyển Yểu cười mắngcậu: “Sao lúc tiêu tiền như nước lại không nghĩtới bây giờ đi?”
Tống Tiểu Sơn vừa nghenhững lời này, lập tức giậm chân:“Họ mỗi tháng chỉ cho emtừng đó tiền sinh hoạt phí, em thỉnh thoảng còn phải đi làm thêm cho người ta,một quyển sách chuyên ngành như thế chỉ được 200$ (tiền đó),tiền đó đều là mồhôi nước mắt của em đó. Nửa năm nay em còn chưa mua quần áo, cái Ipad2 lầntrước vẫn là anh rể tặng cho em đó.”( tr này biết khi chỉ mớira đời apad 2 thôi).
Tống Uyển Yểu nhìn đếntrên người cậu đúng là vẫn cái áo lông cũ kia, trong lòng mềm ra: “Đượcrồi, lát nữa chị sẽ gọi điện thoại cho mẹ, em yên tâm mà về nhà đi. Em đưa sốtài khoản cho chị, chị chuyển tiền cho.”
“Không cần, không cần.” vừanghe đến chuyển tiền, Tống Tiểu Sơn nói: “Em tự đi làmthêm, có thể sống qua ngày được. Em đường đường là nam tử hán đại trượng phusao có thể đi xin tiền được.”
Tống Uyển Yểu cười, TốngTiểu Sơn cũng ngây ngô theo, xách cái ba lô to trong góc phòng, hào sảng vẫytay với hai người: “Anh rể, chị, em đi đây.”
Hàn Vệ Vũ cầm chìa khóaxe hỏi cậu: “Muốn anh tiễn em hay không?”
“Không cần”, Tống TiểuSơn nói: “Em tự đi”
Tống Tiểu Sơn đi rồitrong phòng bỗng nhiên im lặng hẳn.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-man/3032341/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.