Hàn Vệ Vũ đứng dậy kéo rèm cửa, chỉ trong tích tắc ánhsáng đã tràn ngập căn phòng ngủ.
“Dậy đi” Hàn VệVũ đi tới, không nói hai lời, liền kéo Tống Uyển Yểu từ trong chăn ra, ôm ngangcô ở trong tay:“Anh đã xả nước tắm rồi.”
Tống Uyển Yểu trợn mắt há mồm, đây, đây là tình huốnggì đây?
Cô luống cuống tay chân kéo chăn, xoàn xoạt ở trênngười, nghiến răng nói: “Để em xuống, em muốn mặc quầnáo.”
Hàn Vệ Vũ khó hiểu nhìn cô: “Đitắm ngay đây, em mặc quần áo làm gì nữa?”
Hơi nóng của cánh tay đàn ông còn in lại trên lưng vàchân cô, sắc mặt Tống Uyển Yểu hết đỏ lại xanh: “Bỏem xuống dưới nhanh lên!”
Hàn Vệ Vũ đem thả cô lại trên giường, Tống Uyển Yểulập tức quấn tròn trong chăn không một kẽ hở, đề phòng nhìn anh: “Cóđồ ngủ không?”
“Hả” Hàn VệVũ bỗng nhiên nhếch miệng cười: “Bà xã, em xấu hổ.”
Điều này còn phải nói sao!
Buổi sáng khỏa thân trong nắng sớm rõ mồn một như thếai mà không xấu hổ?
Hàn Vệ Vũ đi đến tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ tắm: “Bàxã, tối hôm qua chúng ta đều như thế rồi, em còn thẹn cái gì nữa?”
Tống Uyển Yểu tức giận đến điên lên: “Lúcanh không mặc quần áo chẳng nhẽ anh không ngại sao?”
Hàn Vệ Vũ nói: “Chuyện đó cầnphải xem là ở trước mặt ai đã, nếu ở trước mặt bà xã, không mặc là không mặc,có gì mà phải thẹn cơ chứ.”
Tống Uyển Yểu cảm thấy thật đau đầu: “Đượcrồi, em với anh trong sáng vô tư, phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-man/3032334/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.