Vừa thấy ba đứa nhỏ cùng nhau trở về, Bạch Trà đã rấtvui mừng, hỏi thăm tình hình công việc, vừa thấy cánh tay Tống Uyển Yểu băngtrắng thì vô cùng hoảng sợ, Tống Uyển Yểu vội vàng giải thích vì không cẩnthận nên ngã ở bồn tắm lớn, mẹ cô vừa nghe nói không nghiêm trọng thì chỉ dặnvài câu.
Hỏi thăm dặn dò xong, Bạch Trà chuyển hướng sang TốngNhược Yểu, ánh mắt lộ ra vài phần chờ mong: “Thế nào, lầntrước thầy thuốc trung y kê đơn thuốc bổ có công hiệu không?
Tống Nhược Yểu đỏ mặt nói: “Mẹlàm như đó là tiên đan vậy, vừa uống đã có công hiệu.”
Đinh Tiểu Hải đứng một bên không nói lời nào, chỉ làcười hì hì nhìn bà xã mình. Tống Uyển Yểu tùy tiện mở miệng hỏi thăm: “Chịcủa em làm sao vậy, bệnh sao?”
Tống Nhược Yểu cúi đầu càng thấp, Bạch Trà vừa thấy bộdáng của Tống Uyển Yểu liền cảm thấy tức giận: “Đi,đi, con tò mò cái gì. Chị con không bệnh, hơn nữa sẽ mau chóng có em bé. Conxem con đi, suốt ngày không biết việc gì, đã hơn hai mươi rồi ngay cả bạn traiđều không có, mọi người giới thiệu nhiều người cho con như vậy, con một ngườiđều không vừa mắt?”
Tống Uyển Yểu thấy da đầu run run, anh chị cả cô đềumang theo ánh mắt ý vị sâu xa nhìn về phía cô, cô vội chạy đến bên mẹ mình cọcọ: “Không phải con không vừa mắt, mẹ cũng chưanhìn thấy những người đó, một đám rất cao ngạo nhìn con như đánh giá một mónhàng hóa. Lại nói tiếp, con cũng không như thế, bọn họ sợ khó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-man/3032307/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.