“Em đã từng có chuyện tình cảm với ai chưavậy?”Dừng trước đèn đỏ, mặt bị che khuất, Hàn Vệ Vũđột nhiên mở miệng hỏi, “Nói cách khác là em từng thíchqua người nào đó chưa?”
Tống Uyển Yểu thành thành thật thật lắc đầu: “Khôngcó.”
Hàn Vệ Vũ quay đầu lại nhìn cô, trong ánh mắt đầyvẻ tìm tòi nghiên cứu: “Thời điểm các nữ sinh khác cómối tình đầu, em đang làm gì?”
“Học tập, đọc sách.”
“Vậy có phải em học tập học đến mê muộihay là đọc sách đến ngây người?”
“Tôi mới không ngốc đâu, tôi học hành rấttốt! Nhưng còn anh ở trung học đánh nhau với người ta nên khẳng định là một họcsinh có vấn đề!”
Ánh mắt của Hàn Vệ Vũ đảo qua một vòng trên mặtcô, sau đó thực chắc chắn gật gật đầu: “Em nha, maymắn là gặp anh nếu không em sẽ chết già trong nhà đó”
Tống Uyển Yểu tức giận la lên: “Anhmới chết già trong nhà, không đúng, anh phong lưu như vậy sao có thể chết giàtrong nhà được, vậy anh cũng đừng quan tâm đến chuyện của tôi , trước hết locho bản thân anh đi, miễn cho ngày nào đó không cẩn thận bị nhiễmbệnh hoa liễu!”
“Ha ha ha…” Hàn VệVũ cười không ngừng, “Đâu có ai giống em như vậyrủa bạn trai của mình.”
Tống Uyển Yểu “Hừ” một tiếng: “Hơnnữa, tôi không thích đàn ông, chẳng lẽ không thể thích phụ nữ sao?”
“A ——” Hàn VệVũ kinh hãi, “Em là les ah?” *lessviết tắt của chữ lesbian là đồng tính nữ*
Tống Uyển Yểu nói: “Đáng tiếc tôikhông phải.”
Hàn Vệ Vũ bị dáng vẻ của cô làm anh cười ha ha, cườilớn một trận, giọng của anh thật thấp, bỗng nhiên than một câu:“Emnha.”
“Anh lại làm sao vậy?”
“Em không hiểu sao?.”
Cô không hiểu ? Nói vậy có phải là nghi ngờ sự chuyệnnghiệp được rèn luyện hàng ngày của cô không ?
Tống Uyển Yểu khó nhịn cười một tiếng, đảo mắt mộtvòng, hỏi: “Lần trước anh nói thích tôinhiều năm như vậy, vậy vài năm nay anh có mấy người phụ nữ? Theo lýthuyết, chắc là không ít đâu. Theo cách nói của anh, anh đối tôi nhớ mãi khôngquên nhưng đồng thời cùng phụ nữ khác lên giường, đã nghĩ gì vậy? Hay lànhững người phụ nữ đó toàn bộ đều bị định nghĩa là “Bạn tình” ?”
“Anh là một người đàn ông bình thường mà.” Hàn VệVũ im lặng nửa ngày, rốt cục nói, “Cũng chỉ muốntìm cách phát tiết, vậy được không.”
Tống Uyển Yểu đánh giá anh ta từ trên xuống dưới, côdùng cách này làm ra vẻ đã hiểu được giống như coi anh là người bệnh đểchuẩn đoán làm cho Hàn Vệ Vũ cảm thấy rất căm tức.
Đánh giá xong, Tống Uyển Yểu thu hồi ánh mắt bắt đầutrình bày quan điểm của mình: “Đàn ông giốngnhư anh vậy từ nhỏ đến lớn không biết tôi đã gặp bao nhiêu rồi, phương hướngbài luận văn tốt nghiệp của tôi chính là về tâm lý lưỡng tính, vì để viết bảnluận văn kia tôi tìm tư liệu mất hết nửa năm. Tôi hiểu được sinh lý dục vọngcủa đàn ông tựa như cơn hồng thủy, nếu không phải tự mình cố ý tạo ra đê đậpthì tuyệt đối sẽ không kiềm chế được, mà rất nhiều đàn ông căn bản không có ýthức tạo đê đập cho nên dục vọng của họ không phải chỉ có mỗi một người phụ nữ hoặc là luyến ái kết hôn là có thể đủ . Các anh có thể đưa ra rấtnhiều cớ đường hoàng nhưng điểm mấu chốt là các anh không muốn tự bản thân mìnhnhận thức mà luôn dựa vào cớ này nọ, giống như tôi còn yêu vợ tôi và phụ nữ bênngoài chỉ là chơi đùa , đừng lo lắng. Cho nên tình yêu và sở thích của các anhlà hai thứ riêng biệt , tôi nói vậy đúng không. Tôi rất hiểu như vậy nên mớikhông ôm hy vọng. Nếu vừa rồi anh thừa nhận em gái nhỏ gì đó là bạn gái củaanh, ít nhất người ta không cùng anh lên giường ngay cả danh phận đềukhông có thì ấn tượng của tôi đối với anh còn có thể tốt hơn một hai phần.”
Các loại tư vị trong lòng Hàn Vệ Vũ hòa quyện cùng mộtchỗ nhưng trên mặt lại bất động không có biểu tình gì: “Emnói nhiều như vậy là vì không tin anh yêu em sao?”
“Yêu? Tôi không biết, có lẽ vậy. Nhưng mànói thật ra nếu không nói chuyện tình yêu, ngoài thân nhân ra anh là đàn ông đầu tiên tôi tiếp xúc gần gũi, cảm giác đó không phải là quá xấu. Ít nhấttôi không nghĩ như vậy làm người ta không thể chịu được.”
“Em cũng đủ thẳng thắn đó.” khôngbiết Hàn Vệ Vũ có phải đang khen ngợi lời nói của Tống Uyển Yểu không.
“Chẳng lẽ anh hy vọng tôi nói láo với anhsao?” Tống Uyển Yểu hỏi lại, “Tựanhư lúc trước tôi đem thư tình của anh thật sự sửa xong mới trả lại cho anh,chẳng lẽ anh càng hy vọng tôi xem cũng không thèm xem mà lập tức ném đi?Tôi muốn làm người thì phải chân thật.”
Hàn Vệ Vũ vuốt vuốt mũi: “Nhữnglời này có thể nói với anh không sao, trăm ngàn lần đừng nói với những ngườikhác, anh sợ người ta sẽ bắt em lập tức.”
“Người khác muốn nghe tôi cũng không nóiđâu, tôi xem anh cũng không không phải là người giả dối nên mới nói với anh mộtchút.”
Hàn Vệ Vũ rất muốn cười, anh cảm thấy cùng cô nhóc kiaở chung một chỗ tâm tình thật sự thoải mái, lại có chút tức giận, cũng bị khíthế ép người trong lời nói của cô làm buồn bực không nhỏ, thú vị ở chổ là còncó thể có cảm giác bị cô chọc cười. Vậy mà cô cố tình từ đầu tới cuối đều cóbiểu tình lãnh đạm như băng qua qua lại lại, nói lên những suy nghĩ đó củamình, giọng nói bình tĩnh giống như không hề cảm thấy lời của cô sẽ làm cuộcsống xảy ra nhiều ý tưởng như vậy.
Tâm tình của Hàn Vệ Vũ đột nhiên trở nên tốt hơn, anhcảm thấy mình thật sự rất tinh mắt .
Đến rạp chiếu phim, có một bộ phim bom tấn tên là giánđiệp siêu sao đang rất nổi tiếng hiện nay. Mua xong vé, Hàn Vệ Vũ nhìn chỗ bánCoca và bỏng ngô hỏi Tống Uyển Yểu:“Muốn anh mua cho em mộtchút bỏng ngô lát vừa xem phim vừa ăn không?”
Tống Uyển Yểu đang ngồi trên ghế cao ở khu chờ đợi,chống cằm đánh giá chung quanh, đầu cũng không quay lại nói:“Không cần đâu.”
Ở khu ngồi chờ có mấy đôi tình nhân, họ đều giống nhưđôi chim sẻ thân mật dựa vào nhau, chiêm chiếp nhỏ giọng nói chuyện. Ngồi bênngười Hàn Vệ Vũ là một người đẹp nhưng hoàn toàn không hiểu tình cảm, mộthồi xem áp phích một hồi xem tủ kính bày đồ lưu niệm, ánh mắt không giâyphút nào dừng trên người anh .
Hàn Vệ Vũ hơi xấu hổ, hỏi thêm lần nữa: “Nếukhông, anh đi mua chút bỏng ngô nhé?”
“Anh muốn ăn thì mua đi.”
Hàn Vệ Vũ dở khóc dở cười: “Khôngphải anh muốn ăn, cái loại đồ ăn vặt này không phải phụ nữ các em thích nhấtsao?”
“Ai nói vậy? Tôi không thích ăn.”
Hàn Vệ Vũ xoa mũi, ngượng ngùng nhìn nhìn bốn phía,đành phải tìm cớ nói: “Vậy em có thích ăn ô mai hay kẹolinh tinh gì không, anh đi xuống siêu thị dưới lầu mua cho em.”
“Tôi cái gì cũng không thích ăn.” TốngUyển Yểu rốt cục nhìn anh liếc mắt một cái, “Vừa rồi ở trênbàn cơm không phải nói sao, tôi không hề soi mói thức ăn.”
Hàn Vệ Vũ tức giận: “Em còn khôngbằng soi mói đâu, ít nhất như vậy còn có thể làm cho người ta có phương hướng,còn anh ngay cả muốn ân cần với em cũng không biết nên làm gì bây giờ.”
“Anh nên tiết kiệm sức lực đi, là đồ củaanh thì có chạy cũng không thoát, không phải của anh, anh có ân cần bao nhiêucũng không có ích lợi gì đâu?” TốngUyển Yểu nhìn vào mắt Hàn Vệ Vũ nói ra suy nghĩ của mình, rồi lại bổ sung, “Tôithuộc loại người sau.”
Khi nghe nửa câu đầu Hàn Vệ Vũ hơi mừng thầm nhưng đếnnửa câu sau thì máu nóng đã xông lên tới não, tâm tình của anh cũng bị kíchđộng, lau mặt: “Vì sao, em nói dễ nghe chút vớianh, không được ah?!”
Giọng của Hàn Vệ Vũ hơi cao làm cho mấy đôi tình nhânchung quanh đều ngẩng đầu lên, vừa thấy bộ dáng Hàn Vệ Vũ giống như hung thầnác sát thì lập tức thức thời thu ánh mắt lại.
Tống Uyển Yểu kinh ngạc liếc anh một cái, cô không tựgiác hơi hơi hé miệng ra, môi hồng phấn bĩu bĩu làm cho Hàn Vệ Vũ nhớ tớicánh hoa hồng lúc sáng sớm, nhưng lời nói phun ra lại giống như làm chongười ta tức giận nhẫn nhịn không được: “Tức giận? Muốnnghe lời dễ nghe sao? Bây giờ tôi nói tôi yêu anh, dễ nghe nhưng anh có thể tinsao? Đó là làm nhục chỉ số thông minh của tôi?”
Hàn Vệ Vũ trừng mắt cô, trên mặt xẹt qua một bóng ma,mà sự tức giận trong mắt anh thoáng mang theo một vẻ bạo ngược mơ hồ. Tống UyểnYểu hoảng hốt giống như cũng ý thức được cái gì, kinh hãi giật mình một cái, côcúi gầm mặt, Hàn Vệ Vũ thấy hàng lông mi dài đáng yêu của cô run lên .
Hàn Vệ Vũ thử thăm dò vươn tay nhẹ nhàng đặt tay lêntay của Tống Uyển Yểu để ở trên bàn, Tống Uyển Yểu dường như muốn rụt lại , côngẩng đầu sợ hãi nhìn vào mắt Hàn Vệ Vũ, Hàn Vệ Vũ chậm rãi nắm lấy ngón taycủa cô cầm trong lòng bàn tay mình: “Em yêu tôi,chính là làm nhục chỉ số thông minh của em sao? Huh, Cô hai nhà nhọ Tống?”
Tống Uyển Yểu không nói một lời, giọng Hàn Vệ Vũ trầm thấp có một loại mị lực kỳ lạ: “Yên tâm đi,anh sẽ không làm gì đâu , nhưng anh dự đoán được cho dù tốn bao nhiêu tâm tríanh cũng muốn có được em, hiểu không?”
“Tôi, tôi,… ” TốngUyển Yểu tránh tránh cổ tay, “Tôi cũng không phải vật này nọ.”
Hàn Vệ Vũ bật cười, sắc mặt hòa hoãn hơn, ngón tay ởtrên mu bàn tay mềm mại của cô tinh tế vuốt ve: “Emcô nhóc này quả thật không phải vật này nọ, nói đạo lý rõ ràng, người khác đemtấm chân tình đặt ở trước mặt em, em lại không màng, nói một cách thản nhiên cóthể làm người sống tức đến chết.”
Mãi cho đến khi bộ phim kết thúc, Tống Uyển Yểu khôngnói gì nữa. Hàn Vệ Vũ nhìn dáng vẻ trầm mặc của cô, trong lòng không phải khôngảo não, anh biết hôm nay ước chừng đã dọa đến cô rồi, xem cô sau đó nhìn anhvới ánh mắt như con thú nhỏ mang theo sự cảnh giác và đề phòng.
Anh tự giễu cười cười, cũng chỉ có làm như vậy, cô mớicó thể ngoan ngoãn ngồi ở bên người anh, sẽ không lạnh như băng mang theo sự cựtuyệt rõ ràng, cũng sẽ không giống con mèo nhỏ muốn giơ móng vuốt lên, nếukhông chú ý một chút sẽ làm người bị thương.
Xe chạy đến cổng khu xóm nhỏ, Tống Uyển Yểu bỗng nhiênchần chờ hỏi: “Anh. .. Thật là xã hội đen sao?”
Hàn Vệ Vũ ngẩn ra: “Em nghe ai nói?”
“Tôi chỉ đoán, tôi cảm thấy anh khônggiống người khác, uhm, anh đừng nổi giận..”
Hàn Vệ Vũ mỉm cười: “Sao khônggiống?”
Tống Uyển Yểu nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Lờinói của anh rất lớn.”
“Nếu anh nói là đúng, em sợ không?”
“Sợ ư?” TốngUyển Yểu lắc đầu: “Tôi không biết, nhưng nếu anh làxã hội đen , vậy chắc là các anh là rất coi trọng chữ tín? Trong hai tháng, anhđã đáp ứng rồi thì không thể đổi ý.”
Lại nữa rồi!
Gân xanh trên trán Hàn Vệ Vũ nổi lên, không thể lạidọa cô nên anh cố gắng nén tức giận, khóe miệng mím chặt lại.
Tống Uyển Yểu lại nói đến một vấn đề: “Cóphải anh từ Mỹ trở về ? Uhm, chuyện này cũng là do tôi đoán, ba tôi vừa rồi mớitham gia câu lạc bộ hội viên kia, tôi biết họ giống như cũng từ nước Mỹtrở về .”
“Uhm.” Hàn VệVũ liếc mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Uyển Yểu thấy tất cả đều là vẻ tòmò, nên giải thích vài câu: “Anh học tại đại T, họcxong đi California du học.”
“Bối cảnh của anh rất giống ba tôiđó.” Tống Uyển Yểu tỏ vẻ thật ngạc nhiên, “Nhưnghiện tại xã hội đen cũng cần bằng cấp cao?”
Hàn Vệ Vũ dở khóc dở cười, anh không biết nên trả lờivấn đề này như thế nào nữa, Tống Uyển Yểu hoang mang rối loạn bổ sung: “Tôikhông phải, … coi thường anh, tôi chỉ cảm thấy, cái kia. . .”
Nói cái gì cho phải đều trốn không thoát mang thànhkiến hiềm nghi, Tống Uyển Yểu uể oải cắn cắn môi, nhìn thấy cô khổ sở như vậy,ngược lại tâm tình của Hàn Vệ Vũ lại trở nên tốt hơn.
Đến gara, Tống Uyển Yểu vừa mới xoay người muốn xuốngxe, Hàn Vệ Vũ bỗng nhiên cách ghế ngồi chồm lên ôm chặt lấy cô, thân hình cô bịkiềm hãm, nghe được Hàn Vệ Vũ nói: “Thực khôngmuốn cho em đi.”
Hơi thở đàn ông tỏa ra khí nóng làm bay sợi tóc bên taicô, cô ngửi được mùi thuốc lá cùng bạc hà hợp thành hương vị không hình dungđược. Lần đầu tiên cô cùng một người đàn ông kề cận đến không còn khoảng cáchnhư vậy, cô thật sự hoảng hốt, thì ra đó là hơi thở của đàn ông , giống nhưthật sự không mấy giống nhau.
Cánh tay của Hàn Vệ Vũ dùng chút sức, để lưng cô ápsát vào ngực anh, anh thấy vài sợi tóc mai lòa xòa trên cổ trắng nõn củacô, anh không tự chủ càng dùng sức.
Tống Uyển Yểu không né tránh, trong nháy mắt lúc đó,cô thế nhưng giống như tâm linh tương thong, cảm giác được người đàn ông phíasau đang trầm mê mang theo cảm giác không an toàn dày đặc.
Cô thực mờ mịt, ma xui quỷ khiến hỏi câu: “Anhthật sự yêu tôi sao?”
Hàn Vệ Vũ thở dài một hơi, anh không nói gì, chỉ thậtcẩn thận áp mặt sát trên lưng của cô. Cách lớp vải mỏng, Tống Uyển Yểu cảm giácđược sự ấm áp, cảm giác ấm nóng lan tỏa trên làn da cô, nhưng lòng của côkhông giống như anh tưởng tượng như vậy không hề lộ ra một chút độấm nào, anh nghe được cô nhẹ giọng cự tuyệt: “Chúng ta. . .Không hợp nhau.”
Không hợp nhau?
Ba chữ này nhẹ rơi vào tai anh nhưng lại giống như nệnthật mạnh vào lòng anh, trong chớp mắt anh thật sự hận đến nỗi muốn bóp chếtcô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]