Sau khi về đến nhà, không ngoài dự liệu cô bị Triệu Ngọc Trân mắng một trận, còn bị bắt đi cho gà vịt ăn. Chu Tiểu Vân hận nghiến răng nghiến lợi nhìn Nhị Nha được mẹ ôm trong lòng một cái, cảm thấy điều tồi tệ nhất trong thời thơ ấu của cô một nửa là do nó mang lại.
Nhị Nha tuổi còn quá nhỏ, không biết suy nghĩ trong lòng chị gái, cảm thấy mỹ mãn khi nằm trong lòng mẹ, còn cười khanh khách. Mẹ Ngọc Trân rất yêu thương con gái út, dỗ dành như bảo bối.
Gà vịt được nhốt riêng trong cái lều nho nhỏ. Mọi người ở nhà mái tranh nên lều không có gì đáng chú ý. Chỉ là túp lều cỏ lụp xụp. Một gian nuôi hơn mười con gà, một gian nuôi hai mươi mấy con vịt, gian lớn nhất nuôi hai con lợn béo múp.
Trứng gà và trứng vịt được mang ra chợ bán lấy tiền để mua củi gạo dầu muối và đồ lặt vặt trong nhà. Heo nuôi cả năm là nguồn thu nhập chính của gia đình. Vì thế, ở nhà họ Chu, cho gia súc ăn no còn quan trọng hơn cho con cái ăn.
Trong lòng Chu Tiểu Vân biết rõ đây là chuyện quan trọng nên lấy thức ăn mẹ đã chuẩn bị sẵn đi vẩy cho gà ăn. Bởi vì tiền chi tiêu trong nhà chủ yếu dựa vào hơn mười con gà mái này, để cho gà đẻ nhiều trứng, Triệu Ngọc Trân cho gà ăn rất đầy đủ. Một ngày ba bữa bà ra sau nhà bắt sâu cho chúng ăn, còn đúng giờ hơn cho anh em Chu Tiểu Vân ăn cơm.
Ban đầu trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/99480/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.