Khi Chu Tiểu Vân đến bên ngoài quán nét, đúng lúc Lý Thiên Vũ cũng đi ra. Lý Thiên Vũ thấy vẻ mặt cô thoải mái vui vẻ cười nói: “Thế nào, nói với Lưu Lộ rồi sao?”
Chu Tiểu Vân không hề thấy lạ khi Lý Thiên Vũ đoán được ý đồ đến đây của mình, người này giống như con giun trong bụng mình vậy, mình muốn làm gì căn bản không thể gạt được cậu ta.
Chu Tiểu Vân cười nói: “Ừm, đã nói rồi.”
Lý Thiên Vũ để Chu Tiểu Vân lên xe: “Nó phản ứng thế nào?”
Chu Tiểu Vân nghĩ đến dáng vẻ Lưu Lộ ngây ra như phỗng cười: “Còn có thể có phản ứng gì nữa, lúc đó cậu ấy choáng váng. Có lẽ quá bất ngờ, tớ đoán phải ba bốn ngày mới phục hồi tinh thần được.”
Lý Thiên Vũ thật sự rất muốn nói “Nếu tớ nói cậu hãy làm bạn gái tớ nhé phải chăng cậu cũng giống Lưu Lộ”, nhưng đành cứng rắn nhịn xuống, không dám nói những lời này ra khỏi miệng.
Chu Tiểu Vân cảm thấy Lý Thiên Vũ đạp xe càng ngày càng chậm không nhịn được thúc giục: “Này, cậu có thể đạp nhanh lên một chút không. Với tốc độ này của cậu chúng ta tới trường thì trời cũng sắp sáng rồi.”
Lý Thiên Vũ lưu manh trả lời: “Không sao cả, dù sao cứ đạp xe đến bình minh tớ cũng không mệt.” Chu Tiểu Vân cười đập vào lưng Lý Thiên Vũ một cái. Anh bị Chu Tiểu Vân đập toàn thân dễ chịu, kêu cô lại đập mấy cái nữa. Chu Tiểu Vân xì một tiếng, không để ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442521/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.