Vương Tinh Tinh gấp gáp chạy theo, chạy được hai bước lại ngoái đầu lại: “Tiểu Vân, cậu không đi à?”
Chu Tiểu Vân ngồi yên trên ghế không có dấu hiện muốn di chuyển: “Mình nghĩ cứ đợi một lát đi, hiện tại các học sinh đều qua đó, chen lấn nhiều không tốt.”
Vương Tinh Tinh do dự một hồi, không nhịn được mong ước biết kết quả, tiếp tục chạy về phía phòng làm việc.
Chu Tiểu Vân nhìn chung quanh phòng học một lượt, phát hiện trong phòng không có mấy người. Xem ra mọi người đều rất khẩn cấp muốn xem điểm thi!
Lưu Lộ và Lý Thiên Vũ một trước một sau đi vào phòng học.
Trong lòng Lưu Lộ thoải mái không có gánh nặng, cười hì hì tiến lại gần: “Hắc, Tiểu Vân, mấy ngày không gặp làm mình nhớ muốn chết, đến ôm một cái nào!”
Chu Tiểu Vân cười ôm Lưu Lộ.
Lưu Lộ hỏi Chu Tiểu Vân được bao nhiêu điểm, cô nhún nhún vai: “Mình còn chưa đi xem mà, đâu biết được.”
Lưu Lộ nhìn cô bạn thân rất bình tĩnh cười nói: “Xem ra cậu rất tự tin, còn thoải mái như vậy.”
Chu Tiểu Vân trả lời lại một cách mỉa mai: “Mình đâu tốt số như cậu được cử đi học chứ, vừa sinh ra đã sướng, đại học chờ sẵn, mình còn không biết sắp lưu lạc đến đâu đây!”
Hai nữ sinh hỉ hả ôm ôm ấp ấp làm Lý Thiên Vũ đứng bên cạnh hâm mộ không ngừng, ngày nào đó nếu anh cũng có thể… Đằng sao lược bỏ mấy nghìn chữ mơ màng. Haha!
Chu Tiểu Vân liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442446/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.