Chu Tiểu Vân học xong tiết tự học buổi tối theo thói quen ra ngoài cửa lớp học, chợt nhớ ra giờ là nghỉ hè Tiểu Bảo không đến, không nhịn được thở dài. Một mình về nhà vậy!
Lưu Lộ chạy tới nói: “Chu Tiểu Vân, một lúc nữa tớ và anh Tiểu Vũ sẽ đưa cậu về!”
Chu Tiểu Vân cười cười: “Không cần đâu, tớ về nhà có mấy bước chân, đâu cần có người đưa về chứ! Tớ tự về một mình thôi.” Mấy năm này cô đúng là rất hạnh phúc, đầu tiên có anh trai Đại Bảo, sau đó là em trai Tiểu Bảo, đã hình thành một thói quen có người đứng chờ mình tan tiết tự học tối. Hiện tại đột nhiên một mình đi về đúng thật có chút không quen.
Thực ra quãng đường ngắn ngủi ấy có đèn đường đi một mình căn bản không sao cả, trong lòng Chu Tiểu Vân nghĩ thoáng tập cho quen với cuộc sống một mình đi về, học hè mới bắt đầu thôi!
Đang nói, Lý Thiên Vũ cầm theo túi sách đi tới, không nói gì nhưng đi theo sau muốn đưa Chu Tiểu Vân về nhà.
Chu Tiểu Vân nói mấy lần không cần thì phát hiện Lý Thiên Vũ và Lưu Lộ căn bản không để ý cô đang nói gì, hai người vẫn theo sát phía sau.
Cô còn làm gì được nữa? Đưa về thì để hai người bọn họ đưa đi! Dù sao không phải chỉ có một mình Lý Thiên Vũ, Lưu Lộ cũng ở đây!
Dọc đường đi, Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ cười cười nói nói, Lý Thiên Vũ thấy hai cô bé nói hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442398/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.