Đại Bảo ở trong thị trấn đợi một ngày, tối ngủ tất nhiên ngủ cùng một giường với Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo ngại Đại Bảo ngáy to nói nhiều muốn ngủ cùng Chu Tiểu Vân, bị cô kiên quyết ngăn cản.
Chu Tiểu Vân nghĩ thầm sau này vẫn nên kiêng kị một chút tốt hơn, mấy ngày nữa mình sẽ mười sáu tuổi. Mọi người đều nói mười sáu tuổi là tuổi dậy, là giây phút đẹp nhất của một thiếu nữ sắp bước qua tuổi trưởng thành, đại biểu cho thiếu nữ ấy đã lớn, nếu vẫn thân thiết như thế với Tiểu Bảo có vẻ không ổn!
Vẻ mặt Tiểu Bảo ỉu xìu, ôm gối lại chen chúc cùng một giường với Đại Bảo, bị tiếng ngáy o o của anh làm cho không ngủ được. Đầu tiên cậu dùng giấy vệ sinh vo thành cục tròn nhé vào lỗ mũi anh ấy, tiếng hành quân khò khò im lặng được một lúc. Đang lúc cậu đắc ý chuẩn bị đi vào giấc ngủ ngọt ngào, không ngờ tiếng ngáy càng kinh thiên động địa hơn lại phát ra từ trong miệng anh ấy.
Nhìn Đại Bảo há to mồm ngáy, bực mình Tiểu Bảo oán hận thấp giọng mắng: “Nhìn sau này có cô gái nào chịu được tiếng ngáy của anh, làm vợ anh không.”
Không nghĩ ra cách nào khác, Tiểu Bảo đành phải tìm bông nhét vào tai mình, cuối cùng cũng yên tĩnh được một chút để ngủ.
Ngày hôm sau, Chu Tiểu Vân thức dậy nửa ngày cũng không thấy Tiểu Bảo rời giường đành phải vào trong phòng Tiểu Bảo gọi cậu một tiếng, kêu hai tiếng Tiểu Bảo hoàn toàn không có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442371/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.