Lưu Lộ vừa núp bên người Chu Tiểu Vân, hiện tại lại nhanh mồm nhanh miệng kể lại sự tình một cách rõ ràng mạch lạc. Đương nhiên trọng điểm là phải nhấn mạnh Cố Vạn Bảo vô sỉ quấy rối như thế nào, còn chuyện anh họ Lý Thiên Vũ động thủ đánh người trước chỉ nói qua loa sơ sài.
Cố Vạn Bảo không phục phản bác: “Cô nói chuyện cũng quá tránh nặng tìm nhẹ nhỉ, cậu ta ra tay trước cơ mà.” “Cậu ta” đương nhiên chỉ người đang điềm nhiên như không Lý Thiên Vũ.
Chu Tiểu Vân khinh thường nhìn Cố Vạn Bảo, lời lẽ sắc như dao: “Vậy xin hỏi là ai muốn động thủ với chúng tôi trước? Anh nhiều lần làm phiền chúng tôi, không chỉ phát ngôn bừa bãi về sau còn muốn động tay động chân, vì sao anh không nói? Bạn học cùng lớp chúng tôi trọng nghĩa khí giúp đỡ đó là hành vi nhiệt tình làm việc tốt, nếu như cậu ta không đánh một quyền đúng lúc ấy, tôi và Lưu Lộ đã bị mấy anh động tay đông chân rồi. Anh có mặt mũi gì mà dám đứng trước mặt chúng tôi phê bình ai ra tay trước, loại người như anh bị đánh thực sự là đáng đời!”
Hiếm khi nói thao thao bất tuyệt, lúc này miệng lưỡi Chu Tiểu Vân rất nhanh nhẹn, Cố Vạn Bảo lập tức im tịt. Trong số các thầy giáo tới thì có chủ nhiệm lớp của Cố Vạn Bảo, thầy giáo dáng người cao lớn xụ mặt xách Cố Vạn Bảo qua một bên “Tâm sự”.
Cô Diệp vội đi qua an ủi Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ. Quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442323/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.