Xe từ từ chuyển bánh, Chu Tiểu Vân bắt đầu cảm thấy dạ dày không thoải mái, vội vã mở cửa sổ rộng hơn một chút, khí lạnh gió xuân tràn vào, khó chịu bị thổi bay, dường như dễ chịu hơn.
Lúc này trong xe rất nhiều người không khí rất ngột ngạt, hơn nữa nói chuyện nhao nhao ồn ào thật sự vừa buồn bực lại chật chội, Chu Tiểu Vân dứt khoát thò đầu ra ngoài cửa sổ.
Gió xuân quất vào mặt là chuyện vô cùng thích thú, đi hết một đoạn đường lớn bắt đầu rẽ ngoặt vào nông thôn. Hiện ra trước mắt đều là một màu xanh biếc, những ruộng lúa mạch gợn sóng nhấp nhô, còn có từng khóm hoa cải vàng óng đong đưa trong gió, dùng sức hít thở liền ngửi thấy mùi thơm.
Vừa mới cảm thấy đoạn đường này coi như cũng dễ chịu, Chu Tiểu Vân bắt đầu thấy khó chịu, có chuyện gì sao tự nhiên xe lại xóc nảy ghê thế? Thì ra đoạn đường này là đường đá, thảo nào xóc nảy như vậy!
Dạ dày vốn bình thường rồi bị xóc nảy lại bắt đầu cảm thấy khó chịu, từng trận từng trận buồn nôn khiến Chu Tiểu Vân muốn phun ra. Nếu không phải ngồi ngay cạnh cửa sổ, mặt hướng ra phía bên ngoài có lẽ đã sớm không chịu nổi.
Chu Tiểu Vân oán giận thể chất dễ say xe của mình một trăm lần, chóng mặt kinh khủng! Nghe nói phía sau phải đi qua một đoạn đường đất, thật không biết có thể chịu tiếp được nữa không.
Trên xe còn có những nữ sinh khác say xe, có một bạn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442319/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.