Mua một đống đồ không có chỗ để nên tạm thời đành để trong phòng ký túc của Sở Đình Đình và Thiệu Sắc Vi. Trong ký túc xá còn có các nữ sinh khác trong lớp, thấy một đống lớn đồ ăn vặt thì mở cờ trong bụng ngoài miệng lại nhao nhao đòi “nếm thử” rồi vươn tay ra.
Lúc này lập trường Sở Đình Đình rất kiên định, chỉ cho phép mọi người lấy một ít, thực sự chỉ nếm thử mấy miếng thôi.
Sở Đình Đình quay đầu đi giả vờ không nghe thấy mấy câu càu nhàu, nếu như nói thêm mấy câu chắc chắn sẽ cãi nhau to.
Thiệu Sắc Vi cười giảng hoà: “Đến tối mọi người sẽ được ăn thoải mái mà, đây vốn là đồ mọi người bỏ tiền mua!”
Cuối cùng cũng dẹp yên được.
Buổi sáng thứ sáu, lúc mọi người đi học rõ ràng không chuyên tâm như ngày xưa. Trong tiết ngữ văn, cô Diệp chỉ mỉm cười, ai mà chưa từng trải qua thời học sinh? Tâm trạng nóng ruột này có thể hiểu được.
Nhưng, tới tiết số học Tiêu Quân lại có chút mất hứng. Ngược lại anh không đồng ý chuyện tổ chức tiệc tối Nguyên Đán này, nghĩ thầm thời gian học tập rất quý giá sao có thể lãng phí cả một buổi chiều chứ?
Nhưng việc lớp 10-1 làm tiệc tối đã truyền sôi sùng sục khắp lớp 10-2, Tiêu Quân đối mặt với yêu cầu mãnh liệt là được đãi ngộ giống như lớp 10-1 của các học sinh thì không thể tránh được gật đầu đồng ý.
Vì thế Tiêu Quân nảy sinh bất mãn với Diệp Lan, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442296/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.