Cao Tòng Soái rất nhanh phát hiện ra, mình trăm phương ngàn kế vào được lớp tăng cường là một quyết định sai lầm cỡ nào!
Một bang người hầu đều đi hết, chỉ mình cậu lẻ loi. Trước đây từng cùng lớp chỉ có Trịnh Hạo Nhiên, nhưng quan hệ giữa hai người rất bình thường, không thể nói là thân quen.
Được, bạn bè không có, đi tìm là được. Đáng tiếc, Cao Tòng Soái tìm một vòng cũng không tìm được ai. Cậu rất chán nản, tại sao cả đám người nếu không phải học thì lại đi chơi bóng rổ chứ?
Chẳng lẽ không ai có thể bồi mình đi đánh bi-a, chơi máy chơi game, xem phim, mấy hoạt động vui chơi giải trí hiện đại vui vẻ này sao?
Nhất là thằng nhóc Lý Thiên Vũ ngồi cùng bàn này. Từ lúc khai giảng đã lén đâm Cao Tòng Soái một cái, người mà lòng dạ bé tí như cái móng tay Cao Tòng Soái lập tức ghi thù.
Vừa vặn hai người còn ngồi cùng bàn, Cao Tòng Soái nghĩ thầm mình phải cho cậu ta biết mùi mới được.
Cao Tòng Soái đấu qua đấu với lại Lý Thiên Vũ mới phát hiện ra biện pháp trong quá khứ kia không thể dùng được. Nếu động khẩu, Lý Thiên Vũ châm chọc khiêu khích là cao thủ, nếu đánh nhau, mình còn thấp hơn cậu ta một cái đầu. Nếu nói về học tập, mình càng không bằng được.
Cao Tòng Soái bắt đầu liên tục quấy rầy Lý Thiên Vũ nghe giảng trong lớp. Động tác nhỏ này, chạm vào một tí này nhiều không kể xiết.
Cao Tòng Soái vui vẻ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442292/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.