Bảo sao Chu Tiểu Vân không bội phục cô Diệp Lan chứ. Biết rõ Cao Tùng Suất có ô dù lớn, là con cháu cán bộ cao cấp cũng dám đá cậu ta xuống hàng cuối, đây không phải là việc giáo viên nào cũng có dũng khí làm.
Chỉ với điểm này, Chu Tiểu Vân đã nảy sinh hảo cảm với chủ nhiệm mới.
Ha ha, Lí Thiên Vũ, cậu ngồi cuối cùng tôi ngồi bàn đầu tiên, xem cậu quấy rầy tôi bằng cách nào, dù có quay đầu lại cũng có nhiều bạn học che khiến cô không nhìn thấy mặt cậu ta. Quá tốt!
Nghĩ vậy, tâm trạng Chu Tiểu Vân cực kỳ tốt!
Hai ngày sau hôm khai giảng, cô Diệp mang đến cho mọi người một ‘Kinh hỉ’!
Cái gì? Những người ghi danh ứng cử vào ban cán bộ sẽ phải tiến hành tranh cử trước lớp? Ai có nhiều phiếu thì người đó sẽ đắc cử?
Cô Diệp nhìn học sinh ngồi phía dưới châu đầu bàn luận ầm ĩ thì mỉm cười giải thích hai câu: “Đúng, các em đều là học sinh có thành tích cao nhất, phải học cách tự đề cử mình. Tôi chỉ biết về các em giới hạn ở thành tích nhập học, hi vọng các em ngồi dưới với dũng khí và tài ăn nói của mình sẽ lưu lại cho tôi ấn tượng sâu sắc.”
Thật lợi hại, nói mấy câu ngắn ngủn đã khơi dậy được tính tích cực của toàn thể học sinh, nghe nói rất nhiều người đang chuẩn bị lên bục giảng bộc lộ tài năng.
Trong lớp có chín cán sự các môn, sau hai lớp trưởng chính phó, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442280/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.