Đầu tháng ba học sinh thi tốt nhiệp xong, một số học sinh vẫn phải tới trường hoạt động, Dương Phàm Lý Thiên Vũ cộng thêm mấy nam sinh trong lớp đều tới trường chơi bóng rổ!
Chu Tiểu Vân liếc mắt nhìn thấy Lưu Lộ ở cạnh sân bóng rổ, chạy tới tán gẫu với Lưu Lộ những chuyện trong mấy ngày qua.
Lưu Lộ oán giận nói: “Trời này mà phải đi học, chán quá! Nếu không đi học lại không biết nên làm gì, càng chán hơn!”
Đây chính là bệnh chung của học sinh! Khi đi học không thích làm bài tập, ngại giáo viên nói quá nhiều, ngại học tập quá mệt, không muốn đến trường, thấy cuộc sống quá buồn tẻ. Thế nhưng đến lúc được ra trường lại cảm thấy cuộc sống trống rỗng nhàm chán, hai tay không hoạt động quả thực không biết nên để chỗ nào mới tốt.
Thời gian này thực sự quá buồn chán, Lưu Lộ vừa nghe thấy Lý Thiên Vũ muốn đến trường chơi bóng rổ cùng mấy nam sinh vội đi theo.
May mà chỗ chơi bóng rổ ở sân vận động cách lớp học khá xa, nếu không đã sớm có thầy hiệu trưởng, chủ nhiệm ra đuổi người.
Chu Tiểu Vân cười nói: “Tớ cũng giống cậu, định ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt. Nhưng lại cảm thấy quá nhàm chán, tốt hơn hết là tới trường đi dạo một chút.”
Ơ? Người ném bóng rổ kia chẳng phải là Lâm Ba sao!
Chu Tiểu Vân có chút kinh ngạc: “Từ lúc nào Lâm Ba cũng bắt đầu chơi bóng rổ vậy!” Trước đây cậu ta còn ghét chơi bóng vì sợ ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442255/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.