Đại Bảo cũng trở nên chăm chỉ hơn. Vốn ăn tối xong sẽ đến trường tự học luôn, hôm nay cậu còn thu dọn bát đũa rồi ề à mãi không chịu đi. Chu Tiểu Vân đơn giản để Đại Bảo biểu hiện, cùng với Lưu Lộ vào trong phòng làm bài tập.
Lý Thiên Vũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cũng lấy bài ra, quang minh chính đại lấy cớ hỏi bài để không phải đi.
Đại Bảo mượn cơ hội ở lại trong phòng đợi một chút đến khi Chu Tiểu Vân thúc giục hai lần mới không tình nguyện đến trường.
Đợi đến khi ba người làm bài xong đã là khoảng tám giờ, Lưu Lộ và Lý Thiên Vũ đi bộ về cũng mất chừng mười phút. Chu Tiểu Vân tiễn bước hai người, chợt cảm thấy thế giới yên tĩnh trở lại, hừm, lại đọc tiểu thuyết vậy.
Đại Bảo đúng tám giờ rưỡi trở về, thấy Lưu Lộ và Lý Thiên Vũ đã đi rồi thì hơi thất vọng: “Lưu Lộ về sớm vậy à!”
Còn sớm á, đại ca à, hơn tám giờ rồi đó.
Chu Tiểu Vân không để ý đến Đại Bảo, vào bếp đun nước, bảo anh ấy tắm rửa rồi đi ngủ.
Sau này Đại Bảo lại thường xuyên nhớ đến việc này, hữu ý hoặc vô tình hỏi chuyện của Lưu Lộ.
Đương nhiên với kỹ xảo nói chuyện vụng về của Đại Bảo thì không giấu giếm được hỏa nhãn kim tinh của Chu Tiểu Vân, mệt cho Đại Bảo còn tự nhận là rất khéo léo chứ!
Chu Tiểu Vân nghĩ thầm, không cần quản tâm tư nhỏ bé của Đại Bảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442210/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.