Thời gian trôi thật nhanh, sang năm mới mỗi người lại thêm một tuổi .
Chu Tiểu Vân có chút cảm khái, bất tri bất giác đã đi qua bốn năm. Cô năm nay đã mười tuổi. Đứng trước gương to treo trên tường cô tự ngắm mình, hình như cao hơn một chút, khuôn mặt non nớt bắt đầu lộ ra đường nét của thiếu nữ.
Triệu Ngọc Trân bàn với chồng chuyện tổ chức sinh nhật mười tuổi cho con gái. Ở nông thôn, thông thường với con trai, sinh nhật năm sáu tuổi là cột mốc quan trọng nhất. Nguyên nhân cụ thể tại sao thì Chu Tiểu Vân không rõ lắm.
Cô nhớ khi Tiểu Bảo tổ chức ở nhà, làm đến sáu, bảy mâm, thân bằng cố hữu, bà con hàng xóm đều đến dự. Tiểu Bảo từ nhỏ đã nuôi một đoạn tóc trên đỉnh đầu, lớn lên bện thành một sợi nhỏ đằng sau gáy. (nôm na là như tóc đuôi sam của nam thời nhà Thanh chẳng qua nó rất mảnh)
Vào ngày này còn diễn ra một nghi thức quan trọng khác: cạo đầu.
Chu Quốc Cường đặc biệt mời thợ cắt tóc đến nhà. Trong tiếng pháo nổ ầm ĩ, người thợ cầm bím tóc của Tiểu Bảo xoẹt một cái, bím tóc nuôi mấy năm của em trai cô đã bị cắt bỏ. Tóc cắt xuống được cất vào trong phong bao đỏ treo ngược trong phòng, nghe nói làm vậy để thông minh hơn.
Sinh nhật của con trai quan trọng là thế, trong khi đó của con gái đơn giản hơn nhiều. Mười tuổi mời bạn tốt đến nhà ăn một bữa là xong. Chẳng qua Chu Quốc Cường không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442068/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.