Từ nhỏ đến lớn Chu Tiểu Vân có một thói quen. Mỗi khi gặp chuyện phiền lòng hoặc vấn đề khó giải quyết, cô thích trốn vào góc nào đó một mình suy nghĩ. Lúc này, cô không muốn tâm sự với người khác, điều này có lẽ liên quan đến tính cách hướng nội lúc trước. Có phiền não không bao giờ nói ra, đúng là kín như “hũ nút”.
Vì thế kiếp trước, sau khi lấy chồng, cuộc sống hôn nhân có việc không vui hay không vừa ý, phản ứng của cô là im lặng, cất giấu nó dưới đáy lòng. Thực tế chứng minh phương pháp này là phản khoa học, thậm chí sai lầm trầm trọng. Nhẫn nhịn và im lặng chỉ khiến vấn đề bị gác lại, không giải quyết dứt điểm. Tích tụ càng nhiều, đến giới hạn sẽ có ngày bùng nổ.
Nhưng, phiền não của cô biết tâm sự với ai đây?
Kiếp trước cô không có bạn thân, quan hệ với người thân lạnh nhạt. Lý Thiên Vũ là người vô tâm, thường nổi cáu với anh đến khi hết giận có khi anh còn không phát hiện ra.
Kiếp này, cô càng không có ai để giãi bày. Chẳng lẽ cô đi nói với cha mẹ, thực ra con đã hai mươi tám tuổi, sống lại năm sáu tuổi. Sợ rằng cha mẹ sẽ nghĩ cô bị điên, hoặc đầu óc có vấn đề nên nói mớ. Các bạn của cô còn quá trẻ, nói ra có ích lợi gì, xem như một câu chuyện đùa nào đó thôi. Anh chị em cũng không phải đối tượng thích hợp. Thầy Phương rất tốt rất quan tâm cô, nhưng để cô đi nói với thầy, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442034/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.