Triệu Văn Khúc lại tăng bước chân.
Vừa về đến nhà là hắn đã lập tức chạy đến gặp Triệu lão thái thái:
"Nương, con về rồi."
"Hàng đã chuyển đến chưa?"
Triệu lão thái thái quan tâm hỏi.
Triệu Văn Khúc trả lời:
"Chuyển đến nơi rồi."
Hắn ngồi vào bàn, bảo tiểu nha đầu rót trà cho hắn, sau đó liếc mắt nhìn ra ngoài.
"Nương, nương thực sự muốn nhận con gái nuôi sao?"
Triệu lão thái thái nghe xong, trong lòng thâm lộp bộp. Gì? Chẳng lẽ hắn thích nha đầu đó sao?
"Ngươi muốn làm gì?"
Triệu lão thái thái trợn to mắt, chỉ vào hắn nói:
"Ta nói cho con biết, đừng làm bậy! Con, con không xứng!"
Triệu Văn Khúc cười khẩy.
"Con không xứng?"
Hóa ra lão thái thái thật sự cho rằng hắn không xứng cho nên muốn nhận con gái nuôi, không ngần ngại mà giãm mạnh lên hắn sao? Nghĩ đến lời của lão thái thái nói, không câu hắn hiếu thuận, mà là muốn nhận một đứa con gái nuôi tới hiếu thuận, khiến cho khóe miệng của hắn nở một nụ cười méo mó. Nàng xứng sao?
"Con nhìn trúng."
Triệu Văn Khúc đột nhiên nói.
"Con muốn cưới nàng làm thê tử."
Không phải lão thái thái một hai muốn nhận con gái nuôi sao? Vậy thì hắn càng phải cưới nàng làm thê tử của mình!
"Ngươi!" Triệu lão thái thái chỉ vào hắn, hai tay run run, hai mắt mở to, vừa hoảng vừa sợ.
"Ngươi nhìn trúng thì tự mình đi cầu thú đi!"
Triệu lão thái thái nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711838/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.