May mắn thay, Cố Đình Viễn không nói như vậy. 
"Ngươi không dám." 
Nàng nhỏ giọng thì thâm, có chút kinh ngạc nhìn về phía của hắn. 
"Vậy nếu như đứa nhỏ của ta ở trong tộc là đứa không có tiền đồ, chẳng phải ngươi dám làm vậy sao?" 
Hắn không nghĩ rằng nếu bản thân hắn biểu hiện ra dáng vẻ thành thật, nhưng tiểu nhân vẫn mãi là tiểu nhân, nàng sẽ dùng ánh mắt khác mà nhìn hắn sao? 
"Không phải vậy." 
Cố Đình Nguyên lắc đầu, nhướng mày mà nhìn vê phía nàng, nghiêm túc nói: 
"Ta muốn phụ tá thân nhân của tiểu thư học tập, giúp họ thăng tiến, làm chỗ dựa cho tiểu thư." 
Trần Bảo Âm sững sờ trong giây lát. 
"Cái, cái gì?" 
Nàng hỏi. 
Cố Đình Viễn nghiêm túc nói: 
"Ta có thể nhận ba đệ tử, sau đó là để tiểu thư tới an bài. Ta sẽ dạy ngươi tất cả những gì ta biết." 
"W cái gì?!" 
Trần Bảo Âm kinh ngạc đến mức không thể tin vào tai mình, hắn đang làm gì vậy? Muốn làm chỗ dựa của nàng sao? Nhưng vì cái gì mới được? Chẳng lẽ là vì muốn để nàng yên tâm lấy hắn thôi sao? 
Nhưng nàng có gì tốt để hắn làm như vậy chứ? Không phải Trần Bảo Âm coi thường bản thân, mà là do nàng thực sự không hiểu tại sao Cố Đình Viễn lại làm như vậy. 
"Bởi vì ta ngưỡng mộ tiểu thư, muốn cưới tiểu thư làm nương tử." 
Cố Đình Viễn chắp tay, bái hạ thật sâu. 
Trần Bảo Âm không thể không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711832/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.