Lập tức ánh mắt hẳn mất mát. Tiên sinh nói dối, mỗi lần đều nói "lần sau" nhưng Ian nào cũng bỏ qua không phạt họ.
Lại kiểm tra mấy học sinh, để cho bọn họ ngoan ngoãn đọc thuộc lòng, Trần Bảo Âm mới đi ra khỏi học đường.
"Ngươi tìm ta?" Nàng đi tới trước mặt Cố Đình Viên.
Han vẫn đến gặp mặt cô, Trần Bảo Âm cũng không qua bất ngờ. Phần lớn là lần trước sau khi trở ve suy xét một chút nền muốn cùng nàng nói chuyện.
Trên thực tế cũng không có gì để nói. Hắn không có gì không tốt, nếu nàng không phải bị bể nhầm mà ngay từ đầu chính là nông nữ Trần Bảo Âm, nàng nhất định sẽ đồng ý, hơn nữa rất vui mừng đồng ý. Quả thật han không cao lớn uy vũ nhưng ai ma không thích nam nhân ôn nhu săn sóc chứ?
Chỉ là nếu ngay từ đầu cô chính là Trần Bảo Âm, hắn chác hắn cũng chướng mắt nàng đúng không? Trần Bảo Âm nghĩ thầm.
"Tỷ tỷ ta đến cầu hôn." Nhìn thấy nàng, Gố Đình Viên tựa hồ có chút khẩn trương, có thế nhìn ra được tu thể của hẳn đều với vừa rồi,'Ta, ta muốn nói với nàng, lân trước..." Tran Bao Am lang lang nhin han cham chu nghe hắn nói.
"Nàng lo lắng điều gì phải không?" Cố Đình Viễn thăm dò hỏi "Lo lắng sau khi ta làm quan, tiền đồ không tốt hoặc là bị người hãm hại liên lụy đến nàng?"
Trần Bảo Âm hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu: "Không phải."
"Vậy là lo lắng ta làm tham quan gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711830/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.