Lão gia nhân khó hiểu hỏi: "Lão thái thái cần khế ước đất đai làm gì?" 
Dù sao cũng là lão bộc đã hầu hạ bà nhiều năm nên bà cũng chỉ dặn: "Việc này nhất định phải giữ kín, không được phép nói ra." 
"Vâng." Lão bộc đồng ý. 
Triệu lão thái thái trong lòng cảm thấy vô cùng ngứa ngáy. Bà không thể ngồi yên, mà chỉ muốn đến Trần thôn gia ngay lập tức để đảm bảo rằng đứa con gái nhỏ kia sẽ quản lý tốt con trai mình. 
"Ngày mail" Trân lão thái thái hạ quyết tâm, nắm c.h.ặ.t t.a.y vin của chiếc ghế gỗ: "Sáng mai, ta phải đi!" 
Nếu đi bây giờ thì sẽ quá vội vàng. Trần Bảo Âm vốn rất khôn ngoan, và nếu nàng nhận ra được sự nôn nóng của bà thì nàng có thể sẽ yêu câu một cái giá cao hơn nữa. 
Triệu lão thái thái không thể để cho nàng có cơ hội lấn tới. 
Gió lạnh thổi ve đêm. 
"Nương." Trần Bảo Âm cẩn thận đẩy cửa phòng chính ra, lấy lòng đi đến trước giường. 
Đỗ Kim Hoa nhắm mắt lại, trở mình đưa lưng về phía nàng. 
"Nương." Trân Bảo Âm nhẹ nhàng đẩy bà, sau đó không đợi Đỗ Kim Hoa có phản ứng, đã xông về phía. 
Đỗ Kim Hoa không còn cách nào với nàng, đẩy Trần Hữu Phúc: "Đi vào bên trong." 
Trân Hữu Phúc tram mặc lặng lẽ dính vào tường. 
"Làm gì!" Đỗ Kim Hoa ghét bỏ nói, cơ thể thành thật xê dịch vào bên trong, nhường chỗ cho khuê nữ. 
Trần Bảo Âm chen vào trong chăn bà, ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711821/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.