Bọn trẻ im lặng ăn, nhưng Trần Bảo Âm lại không ăn một cách lặng lẽ. Nàng xé phần bánh rán giòn của mình đưa cho Đỗ Kim Hoa, nói: "Nương, ăn một chút đi."
Đỗ Kim Hoa khinh thường nói: "Căn không được, con ăn đi."
Bà chỉ liếc nhìn nhưng không cầm lấy.
Đỗ Kim Hoa cũng có một miếng bánh kếp giòn, vì vậy bà đã xé nó ra và đưa cho Ngân Lai. Bà vẫn nghiêm mặt và không đưa nó cho Bảo Âm vì vẫn còn giận nàng!
Trân Hữu Phúc vừa ăn vừa hỏi: "Làm sao vậy?"
Ông vừa mới trở về nên không biết chuyện gì đã xảy ra ở nhà.
Đỗ Kim Hoa cũng lười nói chuyện với ông: "Không có gì!"
Thấy vậy, Tiên Bích Hà đành phải lên tiếng: "Có người của Triệu gia đến nhưng Bảo Âm đã đuổi họ đi. Nương đã tức giận vì cho rằng Bảo Âm quá nổi loạn."
"Có người của Triệu gia tới?" Trân Hữu Phúc nói: "Và họ đã bị đuổi đi? Điều đó rất tốt. Bảo Âm cũng không tồi."
Ông cười khúc khích khiến cho Đỗ Kim Hoa tức giận đến giãẫm lên chân ông: "Ăn cơm của mình đi!" Ông biết rằng Bảo Âm có bản lĩnh? Tại sao ông không tự biết rằng mình rất vô dụng đi? Lúc nào cũng để con gái phải ra mặt, lão già vô dụng!
Trân Hữu Phúc không nói gì, lặng lẽ rút chân lại và ăn bánh kếp của mình.
Trân Đại Lang vốn không có ở nhà. Hắn đã mang theo một ít lương khô cho buổi sáng. Và nói với Tiên Bích Hà rằng hắn muốn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711818/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.