Bà từ trước đến giờ đều nghĩ rằng thư sinh là nhìn trúng Bảo Nha. Nhưng hắn chưa bao giờ nhắc tới chuyện này, nếu là...
"Thiếu gia, ngươi kết hôn chưa?" Bà nhìn qua hỏi.
Cố Đình Viễn sửng sốt một chút, sau đó vội vàng lắc đầu xua tay: "Chưa! Vãn bối còn chưa lập gia thất."
"Thật sao?" Đỗ Kim Hoa cao giọng.
"Thật ạ." Không nghĩ tới nhạc mẫu sẽ hỏi vấn đề như vậy, Cố Đình Nguyên một khắc cũng không dám chần chừ, sợ nhạc mẫu hiểu lầm: "Vãn bối trước giò chăm chỉ học hành, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện lập gia thất."
Hắn lớn như vậy, luôn luôn trong sạch. Điều này nhất định phải nói, Bảo Âm rất để ý đến điều này. Nếu biết hắn như thế này, sẽ có ấn tượng tốt với hắn.
"Ta hiểu." Đỗ Kim Hoa gật đầu.
Chưa kết hôn thì tốt.
Vê phần có phải nhìn trúng Bảo Nha hay không, Đỗ Kim Hoa sẽ không hỏi hắn.
"Ngươi vẫn chưa đi à2" Bà nói.
"Vấn bối cáo từ" Cố Đình Viễn đột nhiên bị đuổi đi có chút bối rối. Hắn vẫn chưa thấy được Bảo Âm nên cảm thấy rất không đành, nhìn vào trong sân một lúc trước khi quay người miễn cưỡng rời đi.
Sau khi về còn phải hỏi tỷ tỷ bao giờ thì đến cầu thân?
Hắn muốn gặp nàng.
Rất muốn rất muốn.
Nhìn thư sinh rời đi, Đỗ Kim Hoa lập tức đi vào phòng, cầm lấy cái giỏ may vá, đi ra phía trước tìm tẩu tẩu của bà nói chuyện. Tiền Bích Hà là miệng hồ lô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711742/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.