Nhưng ba đã ăn muối mấy chục năm, đã quen tính toán tỉ mỉ, trong lòng lại nghĩ, nếu đã tặng bút, có thể tặng thêm mấy tờ giấy không?
"Đại nương, đại nương." Ngay lúc Đỗ Kim Hoa đang vuốt đáy giỏ chuẩn bị mặc cả, liền nghe thấy có người khẽ gọi mình.
Nhìn lên, thư sinh đã tranh luận vì bà lúc nãy đang vay tay với bà.
Đỗ Kim Hoa đi tới: "Có chuyện gì?"
Cố Đình Viễn dẫn bà ra khỏi cửa hàng sách, đứng cách bậc thêm vài bước nói: "Đại nương muốn mua sách sao?"
"Ân." Đỗ Kim Hoa nói, đối với hắn khách khí nói: "Vừa rồi cảm tạ ngươi thay chúng ta nói chuyện."
Cố Đình Viễn xua tay: "Người đừng khách khí, cùng là thư sinh, hắn ở bên ngoài làm hỏng thanh danh của thư sinh, là ai cũng không nhìn được."
Đỗ Kim Hoa có chút cảm khái: "Tiểu tử, ngươi là người đàng hoàng." Vừa rồi trong hiệu sách còn có người khác, cũng không có ai đứng lên nói chuyện, sắc mặt bà trở nên dịu dàng hơn: "Ngươi có chuyện gì?"
Cố Đình Viễn vác trên vai rổ rau, tim đập nhanh một chút: "Cháu, cháu cũng có Thiên Tự Văn, cháu lấy giá thấp bán cho đại nương, người thấy thế nào?" Đỗ Kim Hoa nhíu mày, ngửa người ra sau, xem xét hắn: "Sách hỏng?"
"Không." Cố Đình Viễn vội vàng xua tay, biết nhạc mẫu không tin, đó là thường tình của con người, hắn giải thích: "Trong nhà cháu cũng không giàu lắm, lúc cháu không đọc sách sẽ chép sách cho người khác để kiếm tiền."
Bên ngoài giấc mơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-thien-kim-hau-phu/3711533/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.