13.
Tôi ở phòng bếp chuẩn bị nấu mì để ăn qua bữa tối thì nghe thấy tiếng đập cửa.
Người biết địa chỉ của tôi không nhiều, tôi đứng ở trong phòng bếp lớn giọng hét ra ngoài hỏi: “Ai đấy?”
“Tiểu Vũ, là anh.” Âm thanh này là của Thẩm Chi Nhiên…. Sao hắn còn có mặt mũi để đến đây vậy?
“Anh đến đây làm gì?”
“Em mở cửa trước đi.”
Người này hay thật đấy, a, có phải cảm thấy tôi dễ tính lắm không đấy?
Đúng thế, nếu như sáng nay tôi không mở cửa ra nhìn được cảnh trong phòng, tôi có thể chỉ nghĩ đến họ đang trêu đùa tôi mà thôi.
Nhưng tôi đã thấy rồi, thấy được cảnh họ ôm nhau ngủ.
Người đàn ông này ôm người phụ nữ tôi ghét nhất ngủ.
Mà bây giờ hắn lại làm như chưa có gì xảy ra, đứng ngoài cửa nhà tôi.
“Nhà tôi không chào đón anh, anh không cần đến nữa đâu.” Tôi nói xong thì tiếp tục nấu mì tiếp.
Nhưng người này vẫn không ngừng gõ cửa rầm rầm, làm tôi cảm thấy phiền lòng vô cùng.
Tôi đập đôi đũa xuống bàn thật mạnh, cầm điện thoại.
Tôi gỡ block wechat của Thẩm Chi Nhiên ra.
Sau đó gửi bức ảnh tôi chụp hồi sáng, sau đó lại tiếp tục block hắn lại, hành động cực kì nhanh gọn.
Thẩm Chi Nhiên ở ngoài cửa cảm nhận được điện thoại rung, thấy hình ảnh Ôn Vũ gửi cho mình, tay hơi run lên, điện thoại rơi xuống đất.
Hắn biết, hắn xong rồi, hoàn toàn kết thúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-nhan-vat-nu-phu/2830937/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.